SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 564

chúng tôi lấy nhau... tôi muốn làm việc ở nước ngoài... thây kệ Wyoming và
Colorado...” Anh bật cười. “Ông đã bao giờ tìm cách làm cho một người đàn
bà quê ở Fort Morgan, Colorado, hạnh phúc với cuộc sống ở Yesilkoy
chưa?”

Chúng tôi nghe nhạc đến tận bình minh: “Just One of Those Things”, “I’ll

Never Smile Again”, “Symphony”. Khi Ella Fitzgerald hát bài “I’ve Got
You Under My Skin”, Holt tua băng để nghe ba lần liền, và khi chúng tôi đi
ngủ, anh nhận xét, “Tôi chưa tiếp xúc nhiều với người da đen, nhưng riêng
về khoản ca hát, chắc chắn họ quá biết hát.”

* * *

Holt được trả lương hậu hĩnh. Khi làm đại diện kỹ thuật, bạn có thể kiếm

thêm khá nhiều tiền nếu tự nguyện nhận những nhiệm vụ được cho là nguy
hiểm. Holt luôn làm thế, vì mặc dù theo bản năng anh rất sợ những tháp
thông tin liên lạc, anh vẫn tự rèn luyện bản lĩnh để leo lên.

“Tôi đã làm việc ở Gago Coutinho...”
“Tôi không hiểu anh nói đây là đâu.”
“Moçambique,” Holt sốt ruột bảo. “Coutinho bay qua Đại Tây Dương

trước Lindbergh mấy năm cơ đấy. Chúng tôi lắp đặt xong một hệ thống Big
Rally II và những người khác đã về nước. Trận bão ấy thổi qua Ấn Độ
Dương - tuy nhằm hướng xa khỏi chỗ chúng tôi nhưng đuôi bão vẫn còn
mạnh vô cùng. Đánh gãy đỉnh tháp của chúng tôi ở cách sân bay Gago
Coutinho bốn dặm - nhưng không đứt rời. Một thanh rầm không chịu gãy
hẳn... khiến cả khối thép lủng lẳng... đập ghê sợ vào phần còn lại. Vì vậy ai
đó phải leo lên cưa đứt. Ta đương đầu với những chuyện này. Cũng giống
như trường hợp Humphrey Bogert lái chiếc xe tải rời khỏi quán ăn của Ann
Sheridan.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.