SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 566

trình gỗ, chúng tôi hết cả hồn vía. Chúng tôi đã tưởng Holt ở giữa mớ sắt
thép ấy nhưng chắc thanh rầm mà anh bám vào phải cứng cáp lắm vì nó vẫn
không chịu đứt rời ra, mặc dù tất cả các thanh khác đã rơi hết. Vì vậy trong
ít nhất mười phút đồng hồ, đoạn rầm thép ấy cứ lủng là lủng lẳng từ bên này
sang bên kia trong cơn gió mạnh... với Holt bị buộc chắc vào đó. Chúng tôi
cứ tưởng anh ấy nếu không bị nghiến nát thì cũng sẽ bị văng đi.”

“Tôi bám chắc,” sau này Holt kể với tôi.

Khi cơn bão xâm lăng đã lui quân, gây xong bao tổn thất, Holt thận trọng

tháo mở dây buộc đã cứu anh, nhoài người trèo từ thanh thép đu đưa xuống
những tầng tháp thấp hơn, nơi anh tiếp tục bình tĩnh cắt nốt thanh rầm. Khi
tôi hỏi anh làm cách nào giữ được cây đèn xì không tuột khỏi tay trong lúc
bị quăng quật liên tục như vậy, anh đáp, “Nếu nhiệm vụ của anh là cắt thép
thì chắc chắn anh không được để rơi đèn.”

Điểm sáng trong cuộc đời Holt là thời kỳ anh phục vụ trong binh chủng

lính thủy đánh bộ, và những gì đáng chú ý nhất trong sự nghiệp quân nhân
của anh lại không diễn ra tại Iwo Jima hay Okinawa hay Triều Tiên, nơi anh
được tặng thưởng nhiều huân huy chương, mà là tại trại huấn luyện tân binh
trên đảo Parris, nơi anh may mắn được gặp một trung sĩ huấn luyện tên là
Schumpeter. “Ông ấy nhận vào một thằng nhóc và đưa ra một người đàn ông
trưởng thành,” Holt kể. Hiển nhiên anh tôn thờ Schumpeter theo cách anh
ngưỡng mộ Humphrey Bogart và Spencer Tracy, nhưng anh ít khi kể về ông,
ngoại trừ một điều là nhờ Schumpeter anh mới giữ được mạng sống và có
được thang giá trị của riêng mình.

Trong những năm đầu quen biết Holt, tôi cứ nghĩ rằng trong thời gian

huấn luyện ở đảo Parris, Schumpeter đã can thiệp vào một tai nạn nào đó để
cứu anh, nhưng đó không phải ý Holt. Việc cứu giúp ấy là về mặt tinh thần
và diễn ra qua suốt quá trình huấn luyện khắc nghiệt mà Schumpeter thực
hiện theo nguyên tắc cơ bản của chiến đấu giáp lá cà. “Nhiều bạn đồng ngũ
lớn tuổi hơn tôi cho rằng họ đã biết tất cả rồi,” Holt nói một cách khó hiểu.
“Một tay bụng phệ như Schumpeter thì chẳng dạy nổi họ điều gì. Bọn họ đã
chết cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.