SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 571

sâu lắng, anh trình bày lời văn về chàng trai sống và chết lặng lẽ trong ngôi
làng xa xôi hẻo lánh:

Nơi đây anh ngả đâu trong lòng Mẹ Đất

Một chàng Thanh niên mà thần May mắn và Tiếng tăm chưa hề biết.
Thần Trí tuệ lắc đầu trước xuất thân khiêm tốn của chàng,
Chỉ nàng U sầu chọn chàng kết tóc xe tơ.

Giáo sư Carrington hắng giọng tuyên bố với anh chàng cựu chiến binh

Okinawa, “Anh qua.”

Trong thời gian làm việc đơn độc tại những trạm xa xôi, Holt đã thuộc làu

làu cả bài thơ ấy và bây giờ anh có thể đọc lại mà không mắc lỗi nào. Anh
còn học thuộc thêm nhiều đoạn dài của bài “Horatius at the Bridge,” và vì
việc này được thực hiện sau thời kỳ anh phục vụ ở Okinawa cho nên anh
nhận ra rằng một vài dòng của bài thơ thể hiện chuẩn xác hình ảnh trung sĩ
Schumpeter, và bây giờ, mỗi khi đọc bài thơ ấy trong rừng sâu hay men rìa
sa mạc, anh lại nghĩ đến người thầy huấn luyện tân binh của mình:

Rồi người gác cổng, chàng Horatius dũng cảm,

Cất tiếng hiên ngang:
“Bất cứ ai sinh ra trên trái đất này
Cái chết đến, sớm muộn tất có ngày;

Và đối với con người còn cái chết nào cao đẹp hơn
Đối mặt với kẻ thù đáng sợ
Vì tro cốt của cha ông,

Và đền thờ Thánh thần linh thiêng?”
Nhưng hai bài thơ mà Holt yêu thích nhất thì chỉ đến lúc nghe anh đọc tôi

mới biết. Bài thứ nhất là một khúc ballad vui nhộn mà anh học được từ mấy
đồng nghiệp người Úc cùng làm việc tại một trạm liên lạc, “The Man from
Snowy River”. Tác phẩm này nói về một cuộc rượt đuổi hăng say từ trên núi
xuống trong lúc một bầy ngựa chạy tán loạn, và đó là một bài thơ hợp với
đàn ông, ngập tràn hình ảnh mạnh mẽ và vần điệu hùng tráng. Khi đọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.