SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 574

Tôi không sao thuộc được toàn bộ bài thơ “Lasca”. Nhịp điệu trúc trắc

của nó không hợp với tôi chút nào, nhưng tôi cũng nhớ được một số dòng đủ
để gợi hứng cho Holt trong lúc chúng tôi lái xe từ trạm này sang trạm khác,
và anh sẽ đọc tiếp, và ngay sau đó xe chúng tôi sẽ biến thành một đôi ngựa,
chúng tôi phi như bay khắp miền Tây với một cô gái Mexico bốc lửa ở bên
cạnh:

Em thà chịu đói để tôi khỏi cồn cào,

Em tranh phần đắng cay, dành cho tôi vị ngọt ngào;
Nhưng một hôm, đùa cho em ghen
Tôi chơi trò thầm thì, liếc mắt...

Em rút con dao nhỏ giấu sẵn trong nịt tất,
Và - ong vò vẽ đã châm một phát! - làm tôi choáng váng!
Lệch một chút sang trái, quá một chút sang phải,

Thì đêm nay tôi sẽ không còn được nói cười mê mải;
Nhưng em thổn thức, thổn thức mãi không thôi
Nhanh tay xé vội rebosa băng vết thương cho tôi,

Thế là tôi hết giận em ngay. Trầy xước có là chi
Ở Texas, bên sông Rio Grande.
Từ thích hợp nhất để thể hiện tính cách của Harvey Holt là lòng yêu nước,

được dùng theo cả nghĩa xấu lẫn nghĩa tốt. Anh không thể chịu được cuộc
sống ở Hoa Kỳ, tuy nhiên anh vẫn yêu tổ quốc và tất cả những gì tổ quốc
anh đại diện; “Xét về mọi mặt, đó là một đất nước tươi đẹp nhất trên trái đất,
và nếu anh không tin tưởng được chúng tôi thì anh không còn tin tưởng
được ai nữa.” Nếu người ta hỏi anh hồi anh mười bảy tuổi tại sao anh lại
muốn đăng ký vào binh chủng lính thủy đánh bộ, anh sẽ lẩm bẩm điều gì đó
về tình hình gay go của đất nước anh. Nếu người ta hỏi tại sao ở Iwo Jima
hay Okinawa anh lại hành động như thế, anh sẽ đưa ra một câu trả lời thiếu
mạch lạc nào đó về tổ quốc và mối nguy nan. Và khi tôi muốn có một lời
giải thích tại sao anh bỏ công việc thuận lợi ở UniCom để sang Triều Tiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.