SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 598

“Ông làm gì?”
“Tôi vừa nói rồi. Lắp đặt các Big Rally.”

“Trung tâm thông tin liên lạc cho sân bay,” tôi giải thích.
“Chắc là thú vị lắm,” Britta nói, “đi đây đi đó như vậy.” Cô ngừng lời như

đang tận hưởng niềm vui sống, rồi lại chợt hăng hái hỏi, “Ông cho em biết,
những nơi ấy có nắng không?”

“Chắc chắn là có nắng rồi.”

“Ý em là những nơi ấy có nóng không?”
Anh nhìn tôi bật cười. “Thưa tiểu thư bé bỏng,” - lần này đó không phải là

từ có ý coi thường - “nếu tiểu thư coi ba mươi tám độ bách phân hết tuần
này sang tuần khác là nóng, thì những nơi tôi làm việc quả có nóng.”

“Vậy thì nhiệt độ thực sự là bao nhiêu?” Cato thắc mắc.

Câu hỏi làm Holt bực mình và anh trả lời bằng cách nhún vai như muốn

nói thời nay bất cứ người nào hiểu biết cũng dùng thang nhiệt độ bách phân.
“Khoảng 100 độ F,” tôi nhắc riêng cho Cato nghe. Anh huýt sáo, “Thế thì
nóng thật.”

Từ đầu đến giờ, Joe không nói câu nào. Lúc này anh mới nhoài người qua

bàn làm một cử chỉ khác thường. Anh từ từ cởi khuy áo Holt cho đến khi vét
sẹo lộ hẳn ra. Mắt nhìn chăm chăm vào vết sẹo, anh nói, “Ông đã ở đó.”

Britta, đang ngồi cạnh Holt, bèn quay người sang để nhìn cho rõ hai bên

mép sần sùi của vết thương. Cô chỉ nhìn mà không nói tiếng nào, Monica thì
lướt ngón tay dọc theo một bên mép vết sẹo, rồi đứng lên cúi chào. “Ông
làm tôi kính phục,” cô nói.

Kinh ngạc vì cử chỉ thân mật tùy tiện đó, Holt cài lại khuy áo rồi nói,

“Nếu các bạn thực sự quan tâm thì còn một vết hay ho ở mông trái đấy.”
Anh đã bắt đầu tháo thắt lưng, nhưng Gretchen can, “Chúng tôi tin ông mà.”
Britta quay sang tôi hỏi, “Có thật không?”

“Ba vết nữa,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.