SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 616

mi tươm tất, chẳng mấy chốc nó sẽ nhuốm màu rượu vang đẹp mắt. Khi
rượu hết, các thứ nước giải khát khác được ném xuống cho đám đông phía
dưới, và hễ bắt gặp đám đàn ông tiểu tiện vào cốc giấy, cảnh sát lại cau mày.

Trong thời gian diễn ra các trận đấu bò, Holt và tôi kiếm được chỗ ngồi tử

tế trong bóng râm, đối diện với vị trí các ban nhạc trình diễn, vì vậy tránh
được cảnh ồn ào mất trật tự, nhưng các bạn trẻ lại ngồi dưới nắng giữa đám
người hắt rượu. Joe và Cato cùng ba cô gái dễ dàng chấp nhận không khí
cuồng nhiệt xung quanh như một phần phát sinh của lễ hội San Fermín,
thậm chí còn chuyện trò thân thiện với mấy người ngồi bên - những phần tử
gây rối không ngớt huýt sáo trêu ghẹo ba cô gái bước từ lối đi xuống và ném
giấy và bánh vào các cô - nhưng Yigal mỗi lúc mỗi bực bội và nói tuột ra
những lời bất mãn.

Việc này khiến Holt rất bực bội, nên trong bữa ăn đêm thứ tư anh hỏi

thẳng, “Nếu không thích xem đấu bò, sao anh còn bỏ thời gian đến
Pamplona làm gì?”

Không muốn vướng vào một cuộc tranh luận khác, Yigal nói tránh, “Tôi

giận vì họ hắt bao nhiêu là rượu vào người tôi mà chẳng bao giờ quăng cho
chiếc bánh nào cả.”

Cố gắng pha trò này không xoa dịu được Holt. “Anh sợ bò chứ gì? Phải

vậy không?” anh hỏi.

“Tôi khó chịu về cách cư xử nực cười của những người đàn ông trưởng

thành tìm cảm giác mạnh kiểu này. Thế thôi.”

“Anh nói chúng tôi?”
“Tôi thấy việc này thật ngớ ngẩn... hai mươi nghìn người trong một sân

đấu, làm tình làm tội một con bò non không có khả năng tự bảo vệ và sừng
bị bọc kỹ.”

“Anh đã bao giờ bị một trong những con bò non không có khả năng tự

bảo vệ đó húc chưa?”

“Hoặc chạy xuống phố Estafeta với sáu con bò đực đuổi sát đít. Ai cần

kiểu cảm giác mạnh như vậy chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.