SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 620

lao vào rào chắn, nhưng một lần nữa viên cảnh sát thô bạo đẩy mặt cậu ra và
quát bằng tiếng Tây Ban Nha, “Cậu thích chạy cơ mà, thế thì chạy đi.”

Chàng trai ngước nhìn Britta, nhìn tôi và viên cảnh sát cứng rắn. Britta

thét bằng tiếng Na Uy, “Lên lối này,” nhưng viên cảnh sát ngăn lại. Trong
cơn kinh hoàng tột độ, chàng trai cuống quýt nhào xuống đất và nằm co
quắp trên hè đường trong khi những con bò đầu tiên rầm rập chạy qua,
không để ý đến cậu. Sợ run người và không sao nói được một lời, cậu đang
lồm cồm bò dậy thì một người Tây Ban Nha tinh khôn, biết là thể nào cũng
còn một số con bò nữa sắp đến vì chúng xuất phát chậm hơn, đẩy cậu ngã
sóng soài và giữ cậu áp sát vào tường đúng lúc lũ bò chậm chân vừa tới nơi.

Một con trượt chân ngã, gần như đè lên người chàng trai đang hoang

mang, đá cậu hai lần trong lúc chống móng guốc xuống để lấy lại thăng
bằng. Đứng lên được xong, chú bò tức giận nhìn thấy các bạn đồng hành đã
đến cuối phố Estafeta bèn phóng theo, không gây hại cho ai cả.

Chàng trai vẫn nằm dưới rãnh cho đến khi Britta và tôi tiến lại. Cậu là

người Thụy Điển và cứ nói đi nói lại, “Tại sao viên cảnh sát kia lại làm
thế?” - như thể viên cảnh sát khắc nghiệt kia còn đáng sợ hơn cả con bò
nặng một nghìn pound đã đè lên người cậu.

Một trong những khoảnh khắc thú vị nhất trong ngày là khi cuộc chạy với

đàn bò kết thúc, vì sau đấy chúng tôi sẽ tụ họp ở Bar Vasca dưới các thùng
rượu trong hốc tường dành riêng cho chúng tôi. Tại đó, được bao bọc giữa
ba bức tường và cái trần thấp phía trên đầu, chúng tôi tìm được chỗ trú ẩn
trong thế giới riêng tư và chuyện trò về những gì mình vừa chứng kiến. Tấm
gấm trong hốc tường của chúng tôi viết:

Dễ chịu biết bao suốt ngày dài không làm gì cả
Và sau khi đã không làm gì cả, thì nghỉ ngơi.
Các bạn trẻ thường về hốc tường ấy trước, rồi một lúc sau Holt sẽ gia

nhập cùng chúng tôi, các cô gái sẽ hỏi, “Hôm nay ông chạy ra sao, ông
Holt?” còn anh sẽ trả lời bằng một từ Tây Ban Nha vô song tỏ ý coi thường,
Regular,”

[87]

giọng kéo dài ở âm tiết cuối. Với những người hiểu về anh, đó

là lời chê bai cao độ nhất: “Dở tệ... như thường lệ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.