SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 637

“Điều em muốn nói là những động cơ dẫn em đến châu Âu - và cả mọi

người nữa - cũng không khác gì những động cơ từng thúc đẩy người hành
hương lên đường. Dù thế nào đi nữa, đây cũng là đề tài tuyệt vời cho một
cuốn sách.”

Câu chuyện tạm ngừng khi chúng tôi phóng tầm mắt qua tòa tu viện đổ

nát nhìn con đường lịch sử của niềm tin, lối mòn gập ghềnh từng cám dỗ
người hành hương, và rồi một sự lạ diễn ra. Harvey Holt, theo tôi biết vốn
không quan tâm đến những gì Gretchen và Cato vừa trao đổi, chợt cất tiếng
đọc một đoạn thơ mà có lần anh bảo với tôi là anh không biết:

Nào, một lần nữa cho ta đọc lại câu chuyện thường được kể!
Chuyện nhà thông thái Oxford khốn khổ,
Trí tưởng tượng bay bổng, óc sáng tạo thông minh,

Cứ mệt mỏi gõ hoài cánh cửa hiển vinh;
Rồi sớm mùa hè nọ, ông quyết tâm rời bỏ
Bạn bè đồng nghiệp, đi tìm dân gypsy học hỏi,

Rong ruổi khắp nơi cùng đám bằng hữu tự do,
Thiên hạ kháo nhau, kết quả gì đâu, chuyến xa xứ,
Nhưng từ đó, Oxford, bạn bè xưa mãi là quá khứ.

“Ông Holt!” Gretchen reo lên. “Những câu thơ ấy có lẽ được viết cho anh

Joe đấy!”

“Cô biết bài này sao?”
“Tôi có biết gì đâu.” Không ai khác biết nên Holt nói, “‘Gypsy-Nhà thông

thái.’ Có lần một giáo sư yêu cầu tôi học thuộc lòng, nhưng tôi bảo dài quá.
Rồi trong một dạo nóng bức, hỏi tôi ở Simpang Tiga mà lại không có ai để
chuyện trò...”

“Tôi phải kiếm một bản mới được,” cô nói, và lần đầu tiên cả nhóm cảm

thấy gần gũi với Holt, tuy nhiên những gì diễn ra tiếp sau đó lại khiến họ
thay đổi hoàn toàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.