SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 641

Joe nói, “Khoan đã. Ông vẫn chưa nghe những bài mới Clive mang đến

mà.”

“Tôi nghe đêm qua rồi - ở Bar Vasca - và sáng nay xuống tầng một tôi đã

hỏi xem người ta xông khói tẩy uế nơi ấy chưa.”

“Ông đúng là một lão già,” Cato nói gay gắt.
“Có đôi tai thành thạo để nghe từng nốt nhạc được đánh lên, và tôi dám

nói rằng thứ rác rưởi mà ngài Clive ra sức khai thác đêm qua là một trò lừa
gạt công chúng.”

“Thế mà đó lại là nhạc thời đại này đấy,” Monica giận dữ đối đáp.

“Thế thì thời đại này rác rưởi. Nếu các bạn phải nghe nhạc như vậy để có

cảm giác... Và hút cần sa...”

“Ông có phải Savonarola

[89]

thời đại mới không đấy?” Gretchen lạnh lùng

hỏi.

“Ông ta có phải kẻ đốt nhiều tác phẩm ở Florence không?”

“Phải.”
“Chúng ta cần ông ta... ngay tại đây.”
“Tôi sẽ không đốt nhạc của ông,” Gretchen nói. “Tôi sẽ giữ chúng trong

bảo tàng hoài cổ.”

“Của các bạn thì tôi đốt,” Holt nói. “Đó là phản kháng những gì các bạn

không hiểu... phá hủy những gì các bạn đã làm.”

“Tôi thấy buổi picnic hôm nay kết thúc rồi,” Monica gắt gỏng, nhưng

Britta, với bản tính điềm tĩnh tự nhiên của người Scandinavia, đã giành lấy
máy ghi âm từ tay Holt, đặt lại xuống đất rồi tháo móc cài.

“Người lớn cư xử như vậy thì thật buồn cười,” cô nói. “Tôi nghĩ ông Holt

nên bật lại băng đó và chúng ta nghe xem có bài nào chúng ta đánh giá cao
không. Nếu không chúng ta làm thế nào học hỏi được?” Cô quay sang Holt
nói, “Ông mở máy thế nào ấy nhỉ?”

“Ấn núm này,” Holt đáp, không chịu gánh trách nhiệm, nhưng chưa âm

thanh nào kịp nổi lên, anh đã tắt máy. “Chúng ta làm thế này nhé,” anh đề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.