SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 653

chẳng thấy thích thú với những gì được chứng kiến, còn Yigal thì quả quyết
là lũ bò không lôi cuốn được anh: “Thực ra, cháu nghĩ trò ông sắp xem... hội
chạy ấy... nó là trò điên rồ và không người sáng suốt nào thèm quan tâm
đâu.”

“Thế tại sao cháu lại ở Pamplona?” ông Melnikoff hỏi trong lúc chúng tôi

uống sô cô la nóng.

“Cháu thích những thứ khác. Cháu thích Pamplona... âm nhạc... pháo

hoa.”

“Ông sẽ tự mình kiểm nghiệm,” ông Melnikoff tuyên bố, và bấy giờ thì

ông đã ngoan cường yên vị trên bờ dốc, như thể muốn nói, “Chứng minh
đi.”

Tôi nói với ông, “Điều Yigal nói là đúng đấy...”

“Xin ông đừng gọi cháu nó là Yigal.”
“Yigal hay Bruce thì cậu ấy vẫn là chàng trai tuyệt vời và cậu ấy như thế

nào thì ông cũng nên chấp nhận.”

“Một trong những sai lầm cơ bản của thời đại chúng ta. Bất cứ người nào

chấp nhận cho một thằng bé mười tám tuổi đầu thích làm gì thì làm... người
đó là đồ điên. Toàn bộ mục đích cuộc đời là làm con người trở nên tốt hơn.”

Tôi bèn chuyển sang đề tài bò tót, và giải thích, “Chúng sẽ lao từ bãi quây

dưới kia ra... Ông nhìn người đàn ông đứng sát tường kìa. Đó là anh bạn
chúng ta cùng dùng bữa đêm qua đấy. Bạn của Yigal, anh Harvey Holt.”

“Ông muốn nói là một người lớn sắp làm trò cười cho thiên hạ ư? Anh ta

làm nghề gì?”

“Đại diện kỹ thuật cho hãng UniCom... ở Afghanistan.”

“Đó là một công ty vững mạnh. Một viên chức UniCom làm gì ở một nơi

như thế này?”

“Năm nào anh ấy cũng tới đây... để chạy với đàn bò.”
“Ý ông là anh ta sẽ ở dưới kia? Khi đàn bò chạy đến?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.