SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 661

“Một trong những bộ phim hay nhất của Bogart. Tôi xem phim đó trong

một rạp chiếu bóng ở Gago Coutinho.”

“Gago Coutinho là cái xó xỉnh chết tiệt nào?”

“Moçambique,” tôi giải thích.
“Nơi đó ở đâu?”
“Thật ra,” tôi đáp, “đó là một trong những nơi thú vị nhất tôi từng làm

việc. Miền Nam châu Phi, nhưng phía bờ Ấn Độ Dương. Tôi đến đó làm
một nghiên cứu khả thi và mê luôn.”

“Chín mươi bảy phần trăm người da đen,” Holt tiếp lời. “Nhưng người Bồ

Đào Nha nắm quyền,” và anh ấn mạnh ngón tay cái xuống bàn.

“Thú vị lắm,” tôi nói với Cato. “Phía Nam giáp Nam Phi, nơi người da

đen bị khuất phục. Phía Bắc giáp Tanzania, nơi họ cầm quyền. Moçambique
ở giữa - cả về mặt địa lý lẫn tinh thần.”

“Có phải đó là nơi có khu cấm săn bắn cực lớn không?” Monica hỏi. Tôi

gật đầu, và cô nói tiếp, “Cha cháu đã đến một lần và bảo đó là nơi hay nhất ở
châu Phi.” Cô ngập ngừng vì lục địa đó vẫn lưu dấu nhiều kỷ niệm không
vui, rồi bật ngón tay nói, “Em thấy chúng ta nên đi. Ngay sau Pamplona.”

“Chúng cháu đi xe đến được không?” Gretchen hỏi.
“Không,” tôi đáp, “nhưng có tàu xuống đó... rẻ thôi... mang theo xe cũng

không tốn lắm.”

“Có một tàu Hy Lạp rời Barcelona chiều ngày mười lăm,” Holt nói.

“Sao ông biết chuyện đó?” Monica hỏi.
“Công việc của tôi là phải biết rõ về ngành vận tải. Khởi hành ngày mười

lăm hàng tháng từ Barcelona. Từ Livorno thì ngày mười bảy.”

Sự háo hức bắt đầu gia tăng, Gretchen hỏi, “Chúng tôi có cần visa

không?”

“Có chứ, nhưng các bạn có thể xin được ở Barcelona,” Holt đáp. “Người

ta sẽ đóng dấu hộ chiếu cho các bạn ở Luanda. Đó là ở châu Phi... phía Đại
Tây Dương.” Anh còn biết cả lệ phí và thời gian hiệu lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.