SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 664

không?” Tôi rất kinh ngạc thấy cả nhóm cân nhắc một cách nghiêm túc khả
năng ấy nhưng rồi kết luận là sẽ không đủ chỗ.

Thấy mặt hai thanh niên lộ vẻ chán nản, Clive bật ngón tay như đang cố

nhớ lại một cái tên hay một nơi nào đó. “Chờ một chút! Có ba cô gái ở Bar
Txoco. Có phải họ định đi Hy Lạp không nhỉ? Họ đang cần một người đàn
ông đi cùng để trông chừng giùm họ. Cato, cậu cũng biết mấy cô mà tôi nói
đấy.”

“À, họ!”
Hai bên thống nhất là Cato sẽ đi tìm ba cô gái, và chẳng mấy chốc họ đã

tổ chức một cuộc hội ý ngay tại bàn chúng tôi. Mấy cô gái đều là người
miền Trung Tây Hoa Kỳ, chưa đến hai mươi tuổi, mặt mũi sáng sủa và trông
có vẻ lắm tiền. Họ ngắm nghía hai anh thanh niên, hỏi han vài câu, sau đó
trao đổi ý kiến với nhau, nhưng nói khá to nên chúng tôi cũng nghe được.
Thực ra họ chỉ cần một người thôi nhưng hai thì có lẽ tốt hơn. Xe moóc của
họ đủ chỗ cho bốn người ngủ thoải mái nhưng năm cũng có thể bố trí được.
Hai chàng trai sẽ không phải trả bất cứ chi phí nào, ngay cả ăn uống cũng
vậy, nhưng họ phải hứa đi cùng ít nhất là đến Hy Lạp và quay về Ý. Mọi
điều kiện đã được thỏa thuận xong, sau đó một cô gái, chắc chỉ tầm mười
tám tuổi, hỏi, “Các anh hút thuốc lá không?”

“Tất nhiên.”

“Xài thứ nặng hơn không?”
“Không.”
“Các anh không phiền chứ?” Cô cúi xuống và cuộn tay áo một cậu thanh

niên lên để kiểm tra tĩnh mạch ở phía trong khuỷu. Cô cũng làm vậy với
người kia, sau đó nói với các bạn, “Họ không nghiện.” Cô nói với tất cả mọi
người quanh bàn, “Chẳng thích thú gì khi cố gắng kiểm soát một người đàn
ông nghiện heroin.”

Một cô khác nói, “Xe đậu ở kia. Chúng tôi rời khỏi đây ngay bây giờ... bỏ

hết những trận đấu còn lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.