SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 668

Lúc này một cô khác đã nhớ ra bộ phim liền góp chuyện, “Hay tuyệt.” Đó

là một từ tôi thấy rất chướng tai, nên để tránh buột miệng phát biểu gì đó, tôi
nghĩ tốt nhất là đến bãi đấu bò, nhưng các nhà phê bình trẻ còn một quả bom
tấn. Một người Pháp thả nó ra khi nói, “Chúng ta đã bỏ qua một người hiện
vẫn đang làm việc mà chắc chắn đó là người Mỹ ưu tú nhất. Người châu Âu
chúng tôi xem ông ấy ngang hàng Fellini.”

“Anh định nói Jerry Lewis?” một cô gái hỏi.

“Còn ai khác nữa? Với vai trò diễn viên, ông ấy thật phi thường, nhưng

trong vai trò đạo diễn thì ông ấy là thiên tài. Người duy nhất của các bạn
đấy.”

Cách đánh giá này được tuyệt đại đa số tán thành đến nỗi tôi phải lên

tiếng phản đối: “Các bạn ăn nói cho nghiêm túc nào!”

“Ô hay, chúng tôi nghiêm túc đấy chứ!” anh bạn Pháp đáp, và khi những

người châu Âu khác gật đầu, anh nói tiếp, “Ở bên này chúng tôi thấy đất
nước các ông thật buồn cười, điên rồ, thiếu phương hướng và gần như thần
kinh. Lewis là đạo diễn duy nhất của các ông nắm bắt được đặc tính đó. Sau
một thế hệ nữa ông ấy sẽ được cả thế giới công nhận là sự cống hiến đáng kể
duy nhất của nước ông cho nền điện ảnh.”

“Đáng kể hơn cả King Kong ấy chứ,” một cô gái Đức phát biểu. Thế này

thì thật quá sức chịu đựng, vì vậy tôi xẵng giọng, “Tôi sẽ không phải chờ
đến thế hệ sau mới thấy rằng các bạn chẳng ai có được chút xíu óc suy xét.”
Tôi giận dữ bỏ đi không thèm bàn luận nữa, nhưng chưa được bao xa thì
Holt đã đuổi kịp. “Cảm ơn ông,” anh nói. “Tôi thật nghẹn lời.”

* * *

Ngày mười ba tháng Bảy mang đến cho chúng tôi một bất ngờ thực sự.

Khi tôi dẫn các cô gái xuống bảo tàng xem Holt chạy, chúng tôi tưởng thảm
họa hôm trước sẽ khiến đám đông thưa hơn, nhưng hóa ra không phải. Có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.