SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 672

hơn mức trung bình rất nhiều. “Tôi sẽ lăn vào đó, dưới tủ kính kia. Ông nghĩ
sao?”

“Mỗi người phải tự lo cho mình, nhưng đó là chỗ tốt đấy. Thôi được rồi,

đó là nơi rèn luyện của Cato. Joe thì sao?”

“Tôi sẽ chạy thẳng đến chỗ rào cản và bám vào đó thật nhanh.”
“Còn ông?” Cato hỏi tôi.
“Tôi cảm thấy an toàn hơn ở dưới lòng đường. Tôi sẽ chạy cho đến khi

chúng đuổi kịp rồi xoay người.”

“Làm thế có an toàn hơn không?” Cato hỏi.
“Với tôi thì có. Vì tôi biết lúc nào thì phải xoay người... Và xoay như thế

nào. Các anh cứ làm theo kế hoạch của mình.”

Holt do dự rồi nói, “Nhớ nhé, mai là Ngày Bastille đấy. Sẽ rất đông và

chuyện gì cũng có thể xảy ra. Tôi muốn các vị xem một tấm ảnh nói lên
được nhiều điều.” Anh đưa chúng tôi đến một hiệu ảnh đối diện chỗ rẽ vào
phố Estafeta, và ông chủ hiểu ngay anh muốn gì. Đó là tấm ảnh có một
không hai. Một con bò đen to lừng lững bị ngã trên đường và đang cố đứng
dậy, trông hết sức giận dữ. Cặp sừng của nó chỉ cách hơn chục phân trước
một đám lộn xộn ba người đang kinh ngạc và không tìm được vật gì che
chắn. Họ biết con bò hẳn phải húc một trong ba người. Người thứ nhất, ở
gần con bò nhất, đang túm lấy eo người thứ hai để có thể kéo anh ta ra trước
làm lá chắn; người thứ hai bóp cổ người thứ ba, tìm cách kéo anh ta vào vị
trí sẽ bị con bò húc trúng; người thứ ba thì lại vặn vẹo để có thể né vào chỗ
an toàn sau lưng hai người kia.

“Có lẽ tấm ảnh này nên được dán nhãn ‘Tinh thần Pamplona,’” Holt nói.

“Đó là mọi người đều vì bản thân, bởi vì khi con bò đó nhìn xuống cổ anh
thì anh không biết mình sẽ phản ứng như thế nào đâu.” Anh gõ nhẹ lên tấm
ảnh nói, “Tôi tin chắc cả ba người sẽ kinh ngạc lắm nếu biết mình sẽ làm gì
khi con bò tấn công.”

“Thế nó đã húc người nào?” Cato hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.