SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 684

viên chức mặc áo trắng ngăn lại. Tôi được một người dẫn đường đưa lên
tầng hai, mặc dù không cần phải thế vì trước kia tôi đã đến vài lần. Ngồi tựa
trên giường là Harvey Holt, khuôn mặt trắng bệch nhưng đang mỉm cười.

“Vết kim châm thôi mà,” anh đùa.

Bác sĩ điều trị bảo, “Không sốc. Không biến chứng. Một người lạ thường,

nhưng tất nhiên những vết sẹo khác đã cho thấy điều đó rồi.”

“Nó húc anh ở chỗ nào?” tôi hỏi Holt.
“Ở bụng... nhưng phần không nguy hiểm. Rất ý tứ đấy chứ.”

“Màn cứu người của anh cũng khá đấy.”
“Anh chàng Pháp ấy cũng dễ thương... phải không?”
“Cato muốn giết anh chàng. Cậu ấy muốn gặp anh... rất muốn.”

“Ông nói với Gretchen là tôi muốn nói chuyện với cô ấy nhé.”
Khi tôi giải thích yêu cầu này, ông bác sĩ gật đầu, vì vậy tôi nhờ người

hướng dẫn xuống tìm Gretchen, và khi cô tới, nhợt nhạt và căng thẳng, Holt
cười trêu cô. “Sao lại sầu não thế kia?” anh hỏi.

“Có thể ông không biết, ông Holt, nhưng chuyện xảy ra ngay dưới chân

tôi. Tôi hận tên Pháp ấy quá!”

“Chuyện tôi muốn nói với cô là... hãy bắt con tàu ở Barcelona đó.”
“Ông Holt, chúng tôi không thể rời khỏi đây trong khi ông...”
“Tôi ra lệnh cho cô đấy. Hãy bắt con tàu đó.”

“Chúng tôi sẽ ở lại đây... chúng tôi đã bàn bạc và quyết định...”
“Gretchen, con tàu ấy rất quan trọng.”
“Ông mới quan trọng.”

“Nhưng con tàu đó quan trọng với nhiều người.”
“Ông có cho rằng Cato sẽ ra đi khi ông chưa được khỏe không?”
“Điều cuối cùng tôi nhìn thấy trước khi ngất đi là Cato đấm anh chàng

Pháp. Đó là thị thực xuất cảnh của cậu ấy.” Anh nhắm mắt lại khẽ nói, “Ông
khuyên cô ấy đi, ông Fairbanks.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.