SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 690

như vậy.”

“Tôi có sao đâu.”

“Không. Ông có sao đấy. Ông là người bất hạnh và cô đơn. Thật kỳ cục.

Một người tuổi ông... những cuộc tình một đêm rẻ tiền với các nữ sinh
viên.”

“Cô ấy còn lớn tuổi hơn cô,” Holt biện bạch.
“Và khi năm tháng qua đi ông sẽ còn bất hạnh và cô đơn hơn nữa. Ông

Holt, em muốn ông cưới em.”

Holt há hốc miệng kinh ngạc, và tôi đã lo anh phát bệnh gì đó nhưng chỉ

là vì anh sững sờ nghe cô nói vậy. Tất cả những gì anh có thể làm được là
nhắc lại, “Tôi đã bảo các bạn phải đi cho kịp con tàu đó cơ mà.”

“Em chẳng lên con tàu nào cả, ông Holt. Em sẽ ở lại đây với ông. Và

ngay sau khi đi lại được bình thường, ông sẽ cưới em.”

“Thật điên rồ!” Holt nói dứt khoát.

“Em không thể sống một cuộc đời cô độc, và ông cũng vậy.” Khi nhìn

thấy vẻ mặt bối rối của Holt, Britta dịu dàng nói thêm, “Em có thể đi làm,
ông Holt. Em có thể kiếm tiền phụ giúp chi tiêu cho hai chúng ta, nếu đó là
việc ông lo lắng.”

Holt nhắm mắt lại. Anh không có gì để nói. Britta thấy anh cau mày và

đoán là anh đang đau đớn cả về tinh thần lẫn thể xác, vì vậy cô nói, “Em sẽ
không bỏ ông đâu, ông Holt. Em sẽ đi theo ông, dù là tới Ratmalana.” Cô
ngập ngừng, rồi nhìn tôi cầu khẩn, “Ratmalana ở đâu, chú Fairbanks?”

“Một sân bay ở đâu đó.”

“Ở đâu hả, ông Holt?”
“Ceylon.”
Con chữ dường như nổ tung trong căn phòng. Britta bắt đầu run rẩy, đặt

một tay lên trán như để trấn tĩnh bản thân; nhưng cô không nói gì, chỉ đăm
đăm nhìn vào mắt Holt cho đến khi mắt cô đẫm lệ. Rồi cô quay đi và, hướng
về một bức tượng Đức Mẹ đồng trinh trang trí trên tường, cô nói nhỏ, “Cha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.