SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 71

một lão phu nhân béo phì, con cái bà đã đưa bà ra tòa và yêu cầu thẩm phán
tước hết tiền của bà vì bà tiêu pha không tính toán thận trọng gì cả và bọn họ
sợ bà sẽ chẳng để lại được gì cho họ. Họ bảo bà bị thần kinh, nhưng trước
toàn thể phòng xử án bà đã hát bài này, và quan tòa phán rằng bất kỳ người
nào có thể hát như vậy - lại nhớ được cả lời nữa - chắc chắn không bị thần
kinh.

Bà Bjørndahl kiếm cho Britta một việc làm lại trong chính văn phòng lão

Holger Mogstad! Những tháng đầu tiên là khoảng thời gian khó khăn vì lão
Mogstad tìm mọi cách dụ cô vào trong góc để sờ nắn và luồn tay vào chân
cô. Một hôm, lão gặp cô trong nhà kho và đã bắt đầu cởi khuy áo cô, nhưng
hành động này làm cô tức giận đến nỗi cô đập vào đầu lão và dọa: “Ông là
một lão già ngu ngốc. Hãy cư xử cho phải phép đi, nếu không tôi sẽ đấm cho
đấy.” Đó là một lời cảnh cáo chẳng có gì đáng sợ nhưng cũng làm lão
choáng váng và chấp nhận thực tế là bất cứ mơ tưởng yêu đương nào với cô
gái này cũng chỉ vô ích mà thôi. Lão trả thù bằng cách giao cho cô những
công việc khó chịu và mỉm cười đểu cáng mỗi khi Gunnar xuất hiện vào
cuối ngày để đưa cô về nhà. Một lần lão thầm thì: “Tôi cá là cô đã ngủ với
thằng ấy, đúng không?” Thật vô cùng ghê tởm, nhưng chẳng còn kiếm được
việc nào khác.

Britta lờ mờ có được ý niệm nghiêm túc đầu tiên về tương lai vào một

đêm, khi Gunnar thu xếp cho cha mẹ đi xem phim để đưa cô về nhà anh - và
trong lúc nằm trên giường sau cuộc làm tình vui thú, cô nghĩ thầm: Nếu
chúng mình được sống chung công khai thì sẽ dễ chịu biết bao. Nhưng trong
lúc ấp ủ những ý nghĩ tươi sáng ấy, cô vô tình nhìn sang Gunnar thấy anh
khom người trên cái bàn đặt một chiếc radio sóng ngắn, và cô nhận ra anh
cũng say mê cái radio y như cha cô say mê Ceylon vậy. Đúng thời điểm
không thích hợp này, Gunnar lại reo lên, “Nghe này, Britt! Đây chính là anh
chàng ở Samoa mà anh đã kể với em đấy!” Và trong khi anh tiếp tục nghịch
mấy cái núm điều khiển, cô có thể hình dung ra anh vài chục năm sau, lãng
phí thời gian ban ngày với một công việc tầm thường nào đó mà anh không
thể chuyên tâm và lấp đầy ban đêm với chiếc radio. Mối lo ngại của cô càng
tăng lên khi vô tình nhắc đến niềm đam mê của anh với cha mẹ, và cha cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.