SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 751

không cũng mặc. Cả anh ấy lẫn ông Fairbanks đều muốn tớ rời Pamplona,
nhưng tớ thấy rõ điều gì có lợi cho Harvey nên tớ không chịu rời.

Chúng tớ đi xe tới Madrid... anh Harvey bình phục nhanh đến mức cậu

không tin nổi đâu. Các bác sĩ bảo chắc anh ấy được nuôi bằng sữa hổ. Bụng
anh ấy có một chỗ lõm sâu, nhưng bác sĩ bảo nó sẽ đầy lên khi các cơ bắp
phát triển ổn định, và trước khi chúng tớ rời Pamplona, đã xảy ra một
chuyện hay kinh khủng mà tớ nghĩ các bạn, đặc biệt là anh Cato, cần phải
biết. Cậu thanh niên Pháp đã túm chặt anh Harvey từ phía sau đến mức gây
ra tai nạn có đến bệnh viện xin lỗi và tỏ ý muốn thanh toán toàn bộ viện phí
vì cậu ta nghe nói anh Harvey là người nghèo, quanh năm làm việc tại mỏ
dầu, chỉ tiết kiệm được vừa đủ để mỗi mùa hè lại đến Pamplona chạy với
đàn bò. Tớ ứa nước mắt và ông Fairbanks hắng giọng định nói thì anh
Harvey ôm lấy cậu thanh niên, như người ta thường làm trong các bộ phim
Pháp, và sau đó cậu có tưởng tượng được đã xảy ra chuyện gì không? Anh
chàng ấy - ý tớ là cậu người Pháp - chìa ra một tấm ảnh lớn chụp cảnh cậu
ta đang túm chặt Harvey còn con bò thì đang húc anh ấy, và cậu có tin được
không, cậu ta muốn anh Harvey ký vào ảnh, rồi khi anh Harvey ký xong, cậu
ta lại chìa ra một tấm ảnh khác cậu ta đã ký sẵn và tặng cho anh Harvey
làm quà! Khi từ biệt, anh bạn ấy nói, ‘Tôi sẽ gặp lại anh vào ngày Bastille
sang năm,’ và anh Harvey đáp, ‘Thế thì may mắn cho tôi lắm đấy.’

Tớ nghĩ cậu rất nóng ruột muốn biết những tin quan trọng. Anh Harvey

không chịu cưới tớ nhưng tớ sẽ đi Ceylon với anh ấy... tớ cứ khăng khăng
đòi đi và tớ biết anh ấy cũng thích ý định đó vì tớ giúp anh ấy khá nhiều. Tớ
phần nào không được vui lắm vì anh ấy không muốn cưới, nhưng tớ không
thất vọng đâu. Nói riêng với cậu nhé, tớ nghĩ dần dần anh ấy sẽ quen với ý
tưởng đó, và nếu cái dần dần ấy không kéo dài cho đến khi da tớ nhăn nheo,
tớ có cảm giác mọi việc sẽ được giải quyết êm đẹp. Thế nhưng, hiện tại thì
không con cái gì cả. Mỗi lần chúng tớ cãi nhau, cũng không thường xuyên
lắm, anh ấy lại nói, ‘Mẹ kiếp đời, anh sẽ mua cho em một cái quán ở
Torremolinos,’ như thể đó là thứ to tát nhất mà một cô gái muốn. Vì vậy có
thể vài năm nữa, khi cậu và anh Clive trở lại Torremolinos, tớ sẽ có mặt ở
đó. Anh ấy tiếp thu được ý tưởng ấy ở Nhật Bản, ở đó nếu một người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.