SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 765

“Nhật Bản thì sao?” Cato chất vấn.
“Họ liên minh với chúng tôi. Người da đen thì không. Và đó là sự khác

biệt khủng khiếp.”

“Ấn Độ thì sao?”
“Nói về mặt lịch sử, họ là người da trắng. Trên thực tế họ lại là người da

đen.” Rồi ông nói với sự ngờ vực sâu sắc mà người Rhodesia hình như vẫn
dành cho người Ấn Độ: như thể người Rhodesia dành những tâm tư khắc
nghiệt nhất không phải cho người da đen, những người họ đã hiểu, mà là
cho người Ấn Độ, những người họ sẽ không bao giờ hiểu. Ông Gridley nói
tiếp, “Ấn Độ là một quốc gia giàu tiềm lực có thể hướng năng lượng của
mình vào những vấn đề tôi vừa nói đến, nhưng suốt phần còn lại của thế kỷ
này và chắc chắn là cả thế kỷ sau nữa, họ sẽ còn bận rộn với những cuộc đấu
tranh tôn giáo và nạn quá tải dân số nặng nề. Thậm chí họ còn không thể
quyết định về một ngôn ngữ chung. Và thất bại chủ yếu là ở vấn đề tôn giáo.
Vì vậy tôi nghĩ chúng ta có thể bỏ qua, coi như Ấn Độ không kết quả gì.”

“Sự bỏ qua ấy cũng khá lớn đấy,” Gretchen nói. Như phần lớn thiếu nữ

theo học tại các trường đại học có danh tiếng ở Hoa Kỳ, cô đã được truyền
bá quan niệm rằng Ấn Độ sở hữu một nền văn hóa ít nhất cũng ngang bằng
nền văn hóa Mỹ, có khi còn cao hơn, và giờ đây cô ngạc nhiên thấy một con
người hiểu biết lại gạt bỏ toàn bộ tiểu lục địa ấy coi như không đáng quan
tâm trong cuộc thảo luận nghiêm túc nơi mà những vấn đề cơ bản của cuộc
sống đương thời được đề cập đến.

“Tôi không gạt bỏ Ấn Độ vì ác ý,” ông Gridley nói. “Chỉ là quốc gia đó

không có khả năng tự tổ chức và vì thế chẳng có bất kỳ đóng góp nghiêm
túc gì.”

“Nhưng vai trò lãnh đạo tinh thần của nó thì sao?” Gretchen vẫn khăng

khăng.

Ông Gridley mỉm cười độ lượng. “Thử hỏi người Bồ Đào Nha về vấn đề

đó xem. Cứ thử hỏi họ về vụ chiếm bang Goa

[117]

xem.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.