SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 78

Chiều hôm đó, cô quay lại công ty du lịch và hỏi ông Sverdrup:

“Torremolinos... giá thấp nhất của ông là bao nhiêu?”

Ông chăm chú nhìn Britta, như thể cân nhắc xem có nên tiết lộ cho cô

không, rồi lên tiếng: “Cô Bjørndahl, chín mươi lăm đô la là giá rẻ bất ngờ
rồi. Nhưng,” nói đến đây ông dẫn cô vào góc văn phòng, “chúng tôi có
dành một vài ghế cho mục sư, sinh viên, những trường hợp thật gay go...
Ông chủ của công ty này trước kia là mục sư. Ông ấy cho phép chúng tôi...
vậy đấy, bảy mươi lăm đô la.”

Cố không để vẻ vui mừng, Britta cả quyết hỏi: “Tôi cần bao nhiêu tiền để

chi tiêu?”

Ông Sverdrup sửa lại bông hoa nhựa và nói: “Cô trẻ trung và xinh đẹp.

Cô nên sống vui vẻ. Đừng cố xoay xở để chi tiêu dưới năm đô la một ngày.”

“Như vậy là một trăm năm mươi đô la cả thảy. Nhiều quá.”

“Nhiều tiền thật đấy nhưng cô còn nhiều năm ở phía trước. Làm theo lời

khuyên của tôi đi. Hãy làm cho những năm tiếp theo ấy đầy ắp kỷ niệm khó
quên về mặt trời. Cô mà là con gái tôi, tôi sẽ nói, ‘Hãy đi đi.’ ”

Cô nắm lấy tay ông nói: “Ông khuyên rất đúng.”

* * *

Rồi một việc không ngờ tới đã xảy ra. Gunnar dành quá nhiều thời gian

cùng cha Britta liên lạc bằng sóng ngắn với Ceylon đến nỗi cô có cảm giác
anh không còn để ý cô nữa. Dĩ nhiên cô cũng không còn quan tâm nhiều đến
anh và đã đi đến quyết định dù có đi Tây Ban Nha hay không, hết kỳ nghỉ
Giáng sinh cô sẽ để ý quanh Tromsø để tìm một bạn trai mới. “Nói thẳng
ra,” cô tâm sự với một cô bạn ở văn phòng, “Gunnar làm tớ phát chán.”
Rồi, Gunnar lại tỏ ra quan tâm âu yếm và thu xếp cho bà dì đến chơi với họ
hàng để anh và Britta có thể sử dụng nhà của bà, và khi họ nằm trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.