SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 793

hoan nghênh nhiệt liệt.” Rồi ông vớ lấy một cái ống nhỏ có tay cầm trang trí
đinh tán bằng đồng, xoay nhanh cổ tay, ông rắc lên đầu Joe khá nhiều phấn.

“Ấy thôi!” Joe phản đối, với tay lấy chiếc khăn bông. “Tôi không dùng

phấn thơm đâu.”

“Không phải phấn thơm,” ông thợ cạo cải chính. “Bột trừ chấy rận đấy,”

và rắc cho Joe một lớp bột dày cộp nữa, ông nói thêm, “Chào mừng anh đến
Marốc.”

Joe trở lại phòng kiểm tra hải quan và tiến về phía các bạn đồng hành

đang đợi, gần như tận lúc anh đến đứng ngay trước mặt rồi, họ mới nhận ra.
Rồi Monica kêu lên, “Chúa ơi! Còn sống kìa!” và Cato la to, “Anh bạn của
chúng ta!” Trong lúc họ xúm lại xung quanh, Joe nói, “Tôi cảm thấy như
đang cởi truồng vậy,” nhưng Gretchen thì thầm, “Anh thật sự rất đẹp trai,”
tuy nhiên khi cô định hôn, Joe lầm bầm đẩy cô ra, “Cái thứ trăng trắng này...
bột trừ chấy rận đấy.”

* * *

Ngay khi chiếc pop-top màu vàng lăn bánh vào con đường quốc lộ rộng

thênh thang dẫn đến Marrakech, những người ngồi trên đó đều ý thức được
rằng họ đang tiến gần tới một thành phố rất đặc biệt, một thành phố đã trở
thành thỏi nam châm thu hút những thanh niên thích phiêu lưu mạo hiểm
trên khắp thế giới. Họ nhìn thấy những người Thụy Điển, người Đức và Mỹ
ngồi trong những chiếc xe ô tô nhỏ hoặc đang vẫy tay xin đi nhờ. Mỗi khi
vượt qua một chiếc xe buýt, họ lại thấy bám vào đó cơ man các loại người,
đủ sức làm khiếp sợ viên cảnh sát trưởng ở một thành phố bang Iowa hoặc
một ông thị trưởng Massachusetts đang chờ đón festival nhạc rock. Bầu
không khí hào hứng bao trùm khắp nơi, và khi dừng lại giữa đường để châm
thêm xăng, họ bắt chuyện với một cặp trai gái đang trên đường về
Casablanca.

“Sao lại tóc dài được?” Joe hỏi chàng trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.