SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 829

là tại sao anh lại đến Marrakech và anh sẽ quyết định như thế nào về tư cách
công dân của mình.

“Chẳng dễ mà tiếp nhận Mỹ... nếu ta xem xét một cách nghiêm túc,” anh

nói.

“Thế nghĩa là sao?” Gretchen hỏi.
“Anh nghĩ là em hiểu,” anh đáp.
Sau bữa trưa, chúng tôi đưa anh băng qua hết ngõ này đến ngách kia để về

khách sạn Bordeaux, và thấy Joe và Cato đang nghe đĩa trong phòng Inger.

“Này, trông cậu tuyệt quá!” Yigal reo lên khi thấy khuôn mặt nhẵn nhụi

của Joe. Anh xoay người bạn cao lớn một vòng để ngắm nghía rồi nói với
Gretchen, “Em nên phải lòng anh chàng này đi.” Trong bầu không khí im
lặng ngượng nghịu tiếp theo câu nói, Yigal suy ngay ra được chuyện gì đã
xảy ra, vì vậy anh nói, “Chắc hẳn trong lúc tôi vắng mặt đã xảy ra nhiều
chuyện lắm.”

Mọi người bố trí cho anh ngồi lên một trong hai chiếc giường và mời anh

hút một hơi, nhưng anh từ chối. Sau đó họ vặn hỏi về cuộc sống của anh ở
Detroit, và anh kể, “Về một số phương diện, tôi cũng thích Học viện Case,
nhưng dường như nó quá non nớt sau các trường ở Israel. Giáo trình hoàn
toàn đơn giản còn các giáo sư chẳng có vẻ toàn tâm toàn ý với công việc,
nhưng điều khiến tôi thực sự khó chịu là những thứ kích động giới trẻ -
chuyện quân dịch chẳng hạn - những thứ mà ở Israel chúng tôi đã giải quyết
ổn thỏa sáu năm về trước. Cuối cùng thì tôi thấy không thể chịu nổi nữa.”

“Em hiểu ý anh,” Gretchen nói. “Nhưng sau thời gian ở với chúng em,

anh sẽ quay về Mỹ, phải không?”

“Anh nghĩ vậy. Anh chỉ chán trường học thôi... và trong chừng mực nào

đấy thì cả Detroit nữa. Nhưng đất nước đó đúng là kinh hồn.”

“Anh có nghĩ mình sẽ quay lại trường đại học không?” Britta hỏi.
“Anh nghĩ là có. Nhưng không phải Case. Có lẽ anh thích Harvard. Một

nơi giúp mình hứng thú.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.