SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 846

hơn cả là đưa người chết đến đồn cảnh sát để mọi thủ tục giấy tờ được hoàn
thành dễ hơn, và khi đoàn đưa ma đột xuất đi khuất, Claire, giọng nghèn
nghẹn thầm thì lời điếu văn, “Ôi chà, anh chàng này say thuốc, ông biết đấy,
mãi mãi rồi!”

Sau khi tang lễ kết thúc, khách sạn Bordeaux lại vang dội tiếng cười nói

vui vẻ vì Clive đã bay đến Marrakech trong chuyến lưu diễn định kỳ, cái túi
vải bạt màu đỏ tía nhét đầy đĩa hát mới phát hành. Cũng như ở Pamplona,
đĩa hát được ưa thích nhất là một nhạc phẩm do anh viết, “Koutoubia”, gồm
hai phần đối lập, một đoạn thơ dựa trên tiếng khóc than ai oán theo kiểu
phương Đông và một điệp khúc sôi nổi mô tả cảnh nam nữ thanh niên nhảy
nhót khắp quảng trường Djemaá:

Koutoubia, Koutoubia!
Ngón tay Thánh Allah, trở về Marrakech.
Koutoubia, Koutoubia!

Biểu tượng niềm khát khao trong ta.
Tại Djemaá và khu chợ náo nhiệt,
Ta tìm được một thế giới riêng biệt.

Dân hippy, những chàng trai sáng sủa và kẻ lập dị,
Người gàn dở, thiếu nữ yêu ca hát và đám quỷ quái.
Kẻ cổ hủ thích gọi họ là dân Đông Á...

Còn ta lại suy nghĩ rất nhiều về họ.
Khúc hát nắm bắt được tính trữ tình của Marrakech, và đồng thời, qua

nhịp điệu đứt quãng và chất phác, mô tả mặt kỳ bí của thành phố:

Người dụ rắn huấn luyện chúng trên Djemaá

Trong khi tâm hồn con người vẫn tự do,
Lông bông lang bang ngoài tâm trí ta
Trong cơn mơ màng mờ mịt khói giờ đã thành thực tại.

Lắng nghe thứ tình cảm ngây ngô trong bài hát, tôi không tin là thơ ca thế

hệ này lại hay hơn hẳn những khúc hát tạp nham ngọt ngào ủy mị thời trai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.