SÁU NGƯỜI ĐI KHẮP THẾ GIAN - Trang 856

tôi có thể tóm lược cảm xúc của mình dành cho cô ở Marrakech thì đó sẽ là:
“Tôi chúc cô may mắn.”

Tôi đã chúc cô may mắn, và khi nhìn thấy cô nằm bất động vì bánh xanh

hay cao hứng giả tạo vì heroin, tôi cảm thấy như thể chính con gái tôi đang
nằm ở đó, hoặc một cô gái nào đó mà tôi đã yêu bốn mươi năm trước.

* * *

Ba kỹ sư nhà nước từ Casablanca, những con người tài năng hiểu rõ nhu

cầu kinh tế của Marốc, đã chiếm trọn thời gian làm việc của tôi. Họ không
đưa ra phản đối nào trước những ý tưởng của tôi về một khách sạn mới rộng
lớn ở Marrakech, được đảm bảo nguồn cung cấp thực phẩm liên tục từ chuỗi
nông trại trên khắp các sườn núi thấp của dãy Atlas, nhưng họ cũng có một
kế hoạch riêng muốn được World Mutual tài trợ, và ngay khi họ đề xuất tôi
đã rất phấn khích vì những vận hội của nó.

Ở phía Bắc Marrakech, nhưng gần với tường thành đến mức người ta có

thể lái xe đến trong vài phút, có một trong những báu vật của châu Phi, một
đồn điền cọ rộng bát ngát che phủ hàng nghìn mẫu đất. Chính nó đã cung
cấp kinh phí xây dựng tường thành Marrakech.

Vài năm trước một quan chức chính phủ nào đó đã nảy ra một ý tưởng

thông minh, và tôi vẫn thường băn khoăn không biết làm sao ông ta có thể
thuyết phục được cấp trên của mình ủng hộ, bởi vì về cơ bản thì ý tưởng đó
thật lố bịch. Một con đường một làn đắp bằng đá dăm nện đã được xây
dựng, uốn lượn quanh co xuyên suốt rừng cây, không dẫn đến đâu và chẳng
đáp ứng mục đích rõ rệt nào ngoài đưa khách tham quan đi khắp đồn điền
cọ. Bị thu hút bởi quảng trường Djemaá và núi non kỳ vĩ, hàng ngàn du
khách đến Marrakech sẽ nhận ra kỷ niệm sống động nhất của họ là về bức
tường đỏ cùng rừng cọ, và bất cứ ai biết thưởng thức chất thơ của thiên
nhiên cũng sẽ kinh ngạc phát hiện ra chính rừng cọ mới là thứ chiếm ưu thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.