SAY NGỦ - Trang 110

— Nếu là Наru thì cô ấy đã chết rồi!

Tôi sững sờ trước câu trả lời thờ ơ và rành rọt ấy.

Nghe Mizuo nói một người quen của anh người yêu cũ, người quen của

tôi và cũng là của Haru, hiện đang làm thêm tại một quán cà phê đêm, tôi đã
thân chinh bắt taxi phi ngay tới đó xem có hỏi được tin tức gì không. Vậy
mà thật quá phũ phàng. Nếu có thế thôi thì chỉ cần gọi một cú điện thoại là
xong rồi! Nhìn sâu vào mắt anh ta, tôi biết đó không phải chuyện đùa. Trong
tư thế của một nhân viên phục vụ, anh ta đứng lau cốc tách bên trong quầy
của cái quán đông đúc ấy, đôi mắt u tối.

— Ở nước ngoài à? Vì sao thế? HIV à? Tôi hỏi.

— Là vì rượu đấy! Vì rượu! Anh ta nói nho nhỏ. Một lần nữa tôi lại thấy

rùng mình. Vì trong giây lát, tôi có cảm giác cứ như mình cũng đang bị
nguyền rủa.

— Cô ấy chìm ngập rượu chè, rồi chết ngay trong cái phòng người ta cấp

cho. Cô ấy cứ vào rồi lại ra bệnh viện chuyên chữa nghiện rượu suốt và hình
như cuối cùng thì mọi thứ đã trở nên rất tệ hại. Một người bạn của tôi từ
Paris về bảo bạn thân của anh ấy kể thế…

— … Ra vậy!

Tôi uống ực một hơi tách cà phê khẽ gật gật đầu ra bộ xác nhận mùi vị

của nó.

— Hai người bọn cô… Quan hệ giữa các cô tồi tệ lắm cơ mà. Sao bây giờ

lại…

— À… Tuy không phải là… là cái duyên gặp gỡ thì cũng là vì… suốt từ

dạo ấy tôi không biết tình hình chị ấy nên muốn biết bây giờ thế nào thôi. Vả
lại, giờ tôi và Mizuo lại yêu nhau và đang rất hạnh phúc…

— Những chuyện như thế cũng vẫn thường thấy mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.