SAY NGỦ - Trang 114

tôi vừa nghĩ vừa lầm lì đóng sập cửa lại.

Cứ nghĩ đến việc người yêu mình ngủ với những cô gái khác là tôi thấy

tức nghẹn, nhưng với Haru, tôi lại không cảm thấy bực bội đến thế. Trên
thực tế, có lần hai người bọn họ đã hoạt động ngay khi chúng tôi ngủ chung
ba người với nhau, nhưng tôi cũng không coi việc đó đến mức trầm trọng
lắm. Chứ nếu đó là một có gái khác thì có khi tôi đã giết thịt ả ta ngay tại
trận rồi.

Vì sống cùng với nhau, tôi như đã hiểu được phần nào tình cảm của người

ấy đối với Haru.

Không phải là những gì thuộc về tâm hồn.

Cũng có thể nếu xét về tâm hồn, Haru là một cô gái không bình thường và

chán ngắt, nhưng vấn đề ở chỗ vẻ ngoài của Haru chẳng có vẻ gì đặc biệt cả.
Một hình ảnh mờ nhạt, đối lập hẳn với những gì gọi là đàn bà… Một cái
bóng ẻo lả dưới lớp đồ lót, đôi vai gầy guộc không còn thấy đâu nữa vì bị
mái tóc dài che lấp, chỗ hõm dị dạng ngay xương đòn gánh, cái đường cong
ở ngực thì lại chẳng thấy đâu. Cảm giác chị ta như một khối di động hội tụ
tất cả những hình ảnh đó. Đúng là Haru khiến người ta nghĩ như vậy.

Đêm nay cũng vậy, ngoài cửa sổ, cây cối trong vườn dường như lại lấp

loáng ánh sáng. Khung cảnh tuyệt đẹp ấy hiển nhiên vẫn hiện lên dưới một
góc nhìn rất hẹp. Song đó không phải là một sự thu hẹp vô tình mà nó gợi
nên cảm giác dịu dàng theo cái cách ánh sáng rọi vào.

Chắc là vì tôi đã say.

Khi tôi tắt điện, mọi vật trong phòng hiện lên rõ nét hơn cả lúc đèn còn

sáng.

Tôi nghe thấy rõ mồn một từng hơi thở và nhịp đập trong lồng ngực của

chính mình.

Và rồi khi tôi kéo chăn đắp lên người, vùi đầu vào gối, y như rằng, tôi lại

nghe thấy âm thanh ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.