SAY NGỦ - Trang 117

— Vì đánh nhau hay vì sao vậy?

— À không… Anh lỡ cho mượn xe khi nó đang hỏng.

Rồi như không muốn nói thêm nữa anh chuyển sang chủ đề khác.

— Sau việc đó, tâm trạng của anh rất tồi tệ nên anh đã nhờ anh ta… Lúc

anh ta gợi ý gặp và nói chuyện với người đó, anh cũng nghĩ đó hoàn toàn chỉ
là chuyện bịa thôi, hẳn là thế rồi! Nhưng dù sao anh vẫn nghĩ em và Haru
từng rất tốt với nhau. Nếu giữa hai người không có một người đàn ông xen
vào thì chắc chắn em và Haru đã rất thân thiết rồi. Nghe đâu hiện giờ anh
chàng ấy đã thành một gã chán ngắt và sống bệ rạc lắm, nhưng hồi ấy anh ta
quả là rất chói sáng, đúng không nhỉ? Cả hai cùng phản ứng như nhau trước
vầng hào quang lấp lánh ấy, nên anh đã nghĩ chắc chắn là hai người giống
nhau!

Một lần nữa tôi lại nghĩ sự điềm nhiên của Mizuo thật giống với một

luồng nước lạnh, đúng như cái tên của anh. Có lẽ vì gió quá mạnh, nên tôi
thấy đâu đó trong những hình ảnh hiện lên dưới cửa sổ đáng lẽ phải yên ả
lắm, bóng cây hay một thứ gì đó như đang rung rinh. Ánh đèn ô tô chậm rãi
lan ra như muốn phủ kín những con đường.

— Anh thì anh lại thích kiểu người như em hơn. Như cái mũi tẹt, cái sự

vụng về của em chẳng hạn…

Tôi bỗng nghĩ, anh đang nói với điệu bộ hệt như thể đang an ủi một chiếc

lọ hoa mẻ, mà tôi lại rất thích cái kiểu nói đó, nên tôi mới yêu anh.

— Vậy em sẽ tới đó thử xem sao nhỉ? Tôi nói. Nó cũng có vẻ rất thú vị

mà!

— Đúng đấy! Vừa nhấp một ngụm rượu, Mizuo vừa nói. Nếu thoải mái

hay vui vẻ thì dù đó là trò bịp bợm hay gì gì đi nữa thì cũng cứ nên thử xem.
Chỉ cần lòng thanh thản thì là cái gì mà chẳng được!

Nơi Mizuo dẫn tôi đến là một quán rượu nhỏ dưới tầng hầm chỉ có độc

một quầy bar như mọi cái quán khác mà ta có thể thấy ở khắp mọi nơi. Chủ
quán đúng là một “người tí hon”. Trừ sự mất cân đối tệ hại đó thì anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.