SAY NGỦ - Trang 76

mình rơi vào tâm trạng u tối. Đó là cái cảm giác rỗng tuếch cứ như đang
ngày tận thế vậy. Những ngày đó, mỗi khi Marie phải ở nhà một mình, thể
nào chị cũng trốn vào căn phòng của anh tôi vẫn được giữ y nguyên như hồi
anh còn sống. Một lần về thăm nhà mà không thấy Marie đâu, tôi lo lắng
chạy lên tầng hai tìm và thấy sau cánh cửa khép hờ, chị ngồi co rúm lại và
khóc trong căn phòng ngập tràn sắc màu của anh tôi. Cũng có lần tôi thấy
chị khóc trong nhà tắm. Đó là lần tôi đi vào nhà tắm vì tôi định tắm sau
Marie. Lúc đi sượt qua chị ở hành lang tôi thấy mặt Marie hồng rực lên vì
vừa ra khỏi bồn nước nóng nhưng hai mắt lại sưng đỏ. Tôi vừa tắm vừa nghĩ
có lẽ vì nước mặn quá nhưng vẫn cảm thấy bứt rứt không yên. Liệu có phải
nước mắt giúp con người ta hồi phục?!

Cứ thế rồi cũng tới lúc Marie không còn khóc nữa và trở về sống ở nhà

cha mẹ đẻ một cách bình thường.

— Con bảo với nó là hôm nào sang chơi thì sang vào lúc nào chị em cô

cháu có thể rảnh rang trò chuyện nhé, nếu con gặp nó! Mẹ tôi bảo.

— Vâng, nếu gặp con sẽ bảo chị ấy! Tôi đáp lời và đứng dậy.

Tôi tới trường, nộp nốt mấy bài tiểu luận rồi định bụng vào phòng đặt tủ

sinh viên để dọn cái tủ cá nhân của mình. Thật đúng dịp, có một lá thư đề
tên tôi được dán băng dính ở đó. Tôi liền bóc ra đọc ngay. Đó là lời nhắn của
cậu bạn tên là Kenichi, viết rằng: “Tớ định giả tiền cho cậu. Khoảng trưa
ngày kia gọi điện cho tớ. Kenichi.” Cậu ta vay tiền của rất nhiều bạn bè rồi
lặn mất tăm không thấy đến trường. Tôi cho cậu ta vay tổng cộng là năm
nghìn yên và đã hoàn toàn không còn mong ngóng số tiền ấy có ngày quay
về với mình nữa. Anh trai tôi cũng đại loại như vậy nên tôi hoàn toàn hiểu
được. Nếu tính tổng cộng mọi khoản vay thì xem ra cậu ta đã tích được một
món kha khá. Lũ bạn tôi rất lấy làm bức xúc, còn tôi, vì đang muốn mua một
bộ đồ mới nên cũng chỉ nghĩ “Giá kể bây giờ mà đòi được số tiền đó!” thôi
chứ không đến nỗi cáu giận lắm. Cậu ta là một người tốt. Nhưng điều đó và
chuyện mượn tiền người khác rồi biến mất lại là hai chuyện hoàn toàn khác
nhau. Lại còn có kiểu người tốt chuyên quỵt tiền nữa sao, vừa miên man
nghĩ vừa lắc đầu không thể hiểu nổi tại sao cậu ta lại trả tiền cho mình. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.