SAY SẮC - Trang 136

- Lão Tào có tâm, Hà Tiểu Na có ý nhưng một số người thiếu công bằng
cho rằng họ không xứng đôi, một người như Hà Tiểu Na ai lại đi lấy một
ông bảo vệ...
- Đúng là bệnh thành kiến. - Thương Nữ nói.
- Trong thời gian chồng ốm, chị Hà Tiểu Na đã vất vả nhiều rồi. Chị ấy
không muốn làm người hầu hạ nữa, lão Tào rất phù hợp với chị ấy. - Triệu
Ngư nói.
- Họ thường xuyên gặp nhau nên lâu ngày nảy sinh tình cảm. - Triệu Yến
nói.
- Ông già ấy trông cũng khỏe khoắn, tinh thần cũng tốt. - Tôn Kiện Quân
nói.
- Vào một buổi tối, khi tôi về nhà thấy hai bóng người đi vào đơn nguyên
bảy, họ đi nhanh như vận động viên chạy một trăm mét. - Triệu Yến cười,
nói.
- Cô có khuếch đại hay không đấy? - Thương Nữ cười, nói.
- Không khuếch đại đâu, nếu ở địa vị tôi thì cũng phải đi nhanh như vậy. -
Tôn Kiện Quân nói.
Tôn Kiện Quân nhìn Thương Nữ có ý muốn nói: Tốc độ lão Tào đến với
Tiểu Na nhanh như người chạy một trăm mét. Thương Nữ không hưởng
ứng câu nói đó nhưng trong bụng cũng nghĩ như vậy. Kể ra nếu chồng chị
không ngồi ở đây thì chị đã tranh luận với Tôn Kiện Quân về nội dung chạy
một trăm mét có phải là khuếch đại không. Có lẽ sẽ thảo luận khá lâu, sẽ
nảy sinh nhiều ý khác... Mắt Tôn Kiện Quân đã trở nên có hồn, anh nhìn
chằm chằm vào đôi đũa trên tay Thương Nữ. Anh giận mình không thể
biến thành đôi đũa. Ai có thể hiểu được đôi mắt của anh đang muốn nói gì?
Liệu Thương Nữ có hiểu không? Liệu có ai nữa chỉ chăm chú nhìn vào đôi
đũa và đôi tay như anh lúc này không? Chẳng có ai cả, ngoài anh. Anh là
người hưởng lạc độc nhất vô nhị trong bữa ăn hôm nay, anh vui đến mức
say đắm. Nhưng thực ra, anh đã quên mất một đôi mắt, không để ý đến một
người.
- Công bằng mà nói giữa lão Tào và Hà Tiểu Na ai cũng có thế mạnh và
điểm yếu riêng của mình. Thế mạnh đã va phải điểm yếu, đồng thời lại có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.