SAY SẮC - Trang 367

hồng.

Khi đó Thương Nữ đang cúi đầu đi qua một bãi rừng rậm tối om, chị đi
thẳng vào đúng chỗ Tôn Kiện Quân đang đứng. Chị giật mình, khi nhận ra
anh, chị mỉm cười. Tôn Kiện Quân ngắm nhìn đôi chân đất của Thương
Nữ, anh cũng đi chân đất. Họ đi lên sườn dốc, Thương Nữ nhìn thấy một
suối nước nóng có thể cùng một lúc mấy người cùng tắm được, bên cạnh
suối có một cây cổ thụ nhiều nhánh. Triệu Cao đang trèo lên cây, Thương
Nữ bảo con: - Con trai hãy cẩn thận đấy, - nhưng chị chưa nói dứt câu đã
thấy đánh rầm một cái, Triệu Cao rơi từ trên cây xuống.
- Đừng lo, nước rất nông. - Tôn Kiện Quân nói.
- Năm nó lên bảy tuổi đã được bố nó dạy bơi rồi. - Thương Nữ nói.
- Mẹ ơi, mẹ xuống tắm đi. - Triệu Cao gọi.
Tôn Kiện Quân và Thương Nữ cùng lội xuống suối. Nước chỉ sâu đến thắt
lưng, hai bên là thành đá trông giống hệt như một chiếc chậu đá. Họ không
biết rằng con suối này có tên gọi là suối Uyên ương. Thương Nữ lội ra chỗ
sâu nhất, nước ấm từ chân đến đùi, rất dễ chịu. Hai đứa trẻ nô đùa dưới
nước, không đứa nào chịu nhường đứa nào, nước bắn tung tóe. Triệu Cao
định trườn đến chỗ mẹ nhưng lại chệch hướng lao đúng vào lòng chú Tôn.
Lúc đó, trời đã tối, ánh sao trên trời lấp lánh, tiếng Lý Tiến nghe rõ mồn
một:
- Tất cả lên bờ tập hợp, nổi lửa nấu cơm thôi.
- Cho chúng cháu chơi thêm năm phút nữa. - Tôn Tiểu Minh nói.
- Thêm mười phút nữa. - Triệu Cao nói.

Bé gái tóc ướt hết, đầu rối bù, bé trai lấy tay làm lược chải tóc giúp bạn.

Thương Nữ lên bờ, vừa đi được vài bước, Tôn Kiện Quân đã bám sát phía
sau. Lúc đó, anh chưa có ý định lặp lại câu chuyện ở miếu Tam Tô năm
trước. Đi theo Thương Nữ chỉ với mục đích bảo vệ chị, Thương Nữ đi đến
đâu, Tôn Kiện Quân theo đến đó. Anh đã từng nằm mơ cùng đi với chị,
cùng chung một nấm mồ, cùng nằm trong một quan tài... Thương Nữ lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.