SHIORIKO VÀ ĐỜI THƯỜNG BÍ ẨN - Trang 116

Chuyện hiểu được tính cách của chủ nhân từ bộ sưu tập sách hóa ra là

có thật.

"Cảm ơn cô. Thế là tốt lắm rồi."

Shinokawa ngượng ngùng nhận lấy những tờ giấy nhớ tự chế.

"Ừm, nếu được thì để tôi cất áo khoác cho cô nhé? Nền nhà ở đây bụi

quá... Cả Daisuke nữa."

Cô nói tôi mới để ý, quả là Shinokawa vẫn mặc nguyên áo bludông.

Còn tôi đã vứt áo khoác xuống sàn từ đời nào. Cũng chẳng phải đồ đắt tiền,
có bám bụi thì phủi là bong ngay ấy mà.

"Tớ không cần lắm đâu."

"Tôi cũng vậy... Ừm, cô cho tôi hỏi câu này được không?"

Ngữ điệu cùa Shinokawa đã trôi chảy hơn lúc nãy.

Chắc công tắc bật rồi đây.

"Người chỉ định tiệm sách chúng tôi là cha cô phải không?"

"Phải, đúng vậy."

Akiho trả lời, dáng điệu không có gì bất thường.

"Ông để lại lời nhắn cho tôi, trong đó viết về việc xử lý kho sách. Nói

thật tôi cũng không khỏi bất ngờ. Bởi vì hồi tháng trước, lúc nhắc tới tiệm
sách cũ Biblia, tôi có nói rõ mình chưa đến tiệm lần nào."

"Sao bỗng dưng lại đề cập tới cửa tiệm bọn tớ vậy?"

Tôi chen ngang, Akiho dụi tay lên đuôi mắt, xem chừng hơi khó xử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.