SHIORIKO VÀ DUNG NHAN HAI MẶT - Trang 119

Đó là trải nghiệm đầu tiên của tôi về Edogawa Ranpo, à không, về tiểu

thuyết trinh thám, tiểu thuyết suy luận. Thời bấy giờ không hiếm trẻ con
như thế. Tôi bắt đầu đọc sang Holmes, Arsène Lupin... bản dành cho thiếu
nhi... Những năm mười mấy tuổi, hễ gặp trinh thám cổ điển trong và ngoài
nước là tôi say mê đọc. Đồng thời cũng mở rộng sang rất nhiều tác phẩm
văn học giả tưởng và khoa học viễn tưởng... Nói chung là vô cùng thích
đọc sách.

Tốt nghiệp đại học xong, tôi làm cho một tiệm bán sách mới rất lớn ở

Ikebukuro, do muốn làm công việc liên quan đến sách. Thời điểm này tôi
bắt đâu này sinh hứng thú với sách cũ và đã mua dần những bản in đầu của
tiểu thuyết trinh thám, tiểu thuyết suy luận và tạp chí phát hành ngày xưa.

Tới tầm hăm hai, hăm ba năm trước, tôi trở về quê, mở tiệm sách cũ

bằng vốn liếng là kho sách của mình và những cuốn sách sưu tầm nhờ quan
hệ khắp bốn phương tám hướng. Cái tên Hitori được đặt theo tên 'Tiệm
sách Sannin' của Ranpo. Bấy giờ tôi cũng không phải người hâm mộ cuồng
nhiệt gì, nhưng đối với tôi tác giả đó như một kí ức xưa đầy hoài niệm. Hơn
nữa, nó cũng có ý chỉ bản thân, bắt đầu bằng sức lực của chính mình...

Lúc mới mở tiệm, tôi bán được nhiều khủng khiếp. Sách vừa lên kệ đã

bốc hơi... Nhưng chỉ một thời gian ngắn việc buôn bán đã khựng lại. Muốn
đẩy một quyển bunko đi cũng vô cùng gian nan. Cậu có biết đã xảy ra
chuyện gì không?"

Đột nhiên Inoue chuyển câu chuyện sang tôi. Tất nhiên là tôi không

đoán được. Vì tôi không có ý trả lời, Shioriko liền quăng ra một cái phao.

"Khách hàng ngay sau khi mở tiệm sách cũ thường là sedori hay

những người mê sách cũng đang muốn mở tiệm. Sau khi họ lục tìm mua
sạch những cuốn quý báu thì chỉ còn lại các sách không có giá trị thương
mại nữa... Chuyện này hay xảy ra lắm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.