SHIORIKO VÀ DUNG NHAN HAI MẶT - Trang 44

hướng Nam ngập tràn ánh sáng, cửa sổ sát sàn mở ra một ban công nối tiếp
với khu vườn nhỏ. Có vẻ khu vườn không được chăm sóc thường xuyên
lắm nhưng hoa xuân vẫn đang khoe sắc giữa những ngọn cỏ dại cao ngất.

Như các phòng khác, phòng này cũng chẳng có mấy đồ đạc. Nhìn sơ

qua chỉ có tủ búp phê, bàn tròn, thêm vào đó là một cái ti vi màu.

Xem chừng hai chị em đang ở đây lúc chúng tôi đến, trên bàn là quyển

sách bìa nỉ nom như đồ thủ công cùng que đan đăng ten. Kuniyo lăng xăng
dọn dẹp.

"Thật ngại vì bừa bộn quá. Giờ tôi sẽ pha trà."

Bà gom những que đan và đăng ten đan dở mang đến tủ búp phê, rồi

đưa quyển sách cho người chị ngồi trên xe lăn đã tới trước bàn. Nói mới
nhớ, hôm qua lúc đến tiệm bà đã đeo túi xách đăng ten. Chắc đan ren là sở
thích của bà.

Bất chợt mắt tôi bị cuốn vào khung hình đặt trên tủ búp phê. Hình

chụp khung cảnh ngoài khơi ở bờ biển nào đó, nhưng trên đường bờ biển
trôi nổi một lục địa phủ sương. Tôi nghĩ đây là hiện tượng ảo ảnh. Thật lạ
lùng khi chỉ trang trí phòng bằng mỗi tấm hình thế này.

Keiko vuốt ve quyển sách đầy trân trọng. Phía trên, phía dưới và mép

sách có khá nhiều vết ố, hẳn là sách rất cũ.

"Khoảng nửa năm trước, chị Keiko bị ung thư thanh quản nên phải

phẫu thuật cắt bỏ toàn bộ khu vực này. Thanh đới cũng bị mất nên chị ấy
không nói được nữa."

Kuniyo vừa rót nước sôi từ phích giữ nhiệt vào ấm trà nhỏ, vừa giơ

một tay phác quanh cổ mình. Chúng tôi không biết giữ biểu cảm thế nào
cho phải trước lời giải thích quá trực tiếp ấy. Xem ra bà là người khá thẳng
thắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.