SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 208

"Biệt danh xấu quá nhỉ?

"Đúng rồi. Chúng nó bảo em 'Mày không hợp với cái tên Subaru nên

sẽ gọi mày là Subuta', giữ lại mỗi chữ su trong tên em. Chậc, nếu là bây
giờ, em có thể phản bác lại chứ lúc ấy, em chỉ biết chết gí với biệt danh đó.
Đúng ra em cũng ghét tên mình làm, thậm chí bản thân em còn tự nhủ thân
hình mình thế này chắc hợp với cái tên Subuta hơn. Cùng khoảng thời gian
ấy, ba mẹ bảo em đến thăm bệnh ông nội, thế là em đi một mình đến thăm
ông. Mục đích chỉ là xin tiền tiêu vặt thôi."

"Thăm bệnh là sao hả em?"

"Từ khi bị thương ở chân, ông nội gần như không thể đi lại được nữa.

Lúc em đến, ông đang đọc sách trong thư phòng, ông hỏi em dạo này có gì
thay đổi không, em lỡ miệng kể ra chuyện bị bạn bè gọi là Subuta. Em vừa
nói vừa cười một cách ngớ ngẩn. Bỗng dưng, ông nội đanh mặt lại, rồi ông
đọc một bài thơ trong Mùa xuân và Tu la cho em nghe. "

"Bài 'Subaru' phải không em?"

"Dạ đúng."

Shioriko mở một trang phía sau. Nhan đề "Suburu" được sửa lại thành

"Subaru" bằng nét bút chì to bản. Có lẽ đây là phần viết chêm vào mà
Tamaoka Satoko đã nói. Viết đè lên sách để sửa lại lỗi chính tả không phải
chuyện hiếm gặp. Tuy nhiên, thỉnh thoảng lại thấy thêm dấu chấm hay
đóng mở ngoặc, riêng điều này thì hơi lạ lùng.

"Đoạn cuối cùng để lại ấn tượng rất sâu sắc trong em. 'Kẻ giàu nào

giúp tiền ai, Người trông khỏe mạnh, đụng vào lăn quay'." 

"'Người khôn lại hóa kẻ khờ, Tưởng trông mong được, chẳng nhờ

được ai'."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.