SHIORIKO VÀ NHỮNG LỜI CHƯA NGỎ - Trang 89

Một phụ nữ nhỏ nhắn mặc áo phao lông vũ màu trắng, choàng khăn

quàng cổ lông thú đang ngồi ngay trước mặt tôi. Nếp nhăn ở phía đuôi cặp
mắt hai mí nổi bật lên khi cười dù khuôn mặt khá trẻ. Tôi không biết chính
xác nhưng đoán chừng chị hơn ba mươi lăm tuổi. Nhìn chị có vẻ gầy hơn
so với lần gặp trước.

"Chúc chị năm mới vui vẻ, chị Shinobu!"

Tôi buông tay vịn và cúi đầu. Tên đầy đủ của chị là Sakaguchi

Shinobu. Chị đang sống ở thành phố Zushi cùng người chồng già hơn nhiều
tuổi.

(Một thành phố ở tỉnh Kanagawa, có bãi biển khá nổi tiếng)

Tầm nửa năm trước, chị từng đến tiệm Biblia để lấy lại cuốn sách

Nhập môn Logic học mà ông chồng đem bán, sau dịp ấy, thỉnh thoảng chị
lại ghé tiệm chúng tôi, nhưng không phải với mục đích mua bán sách mà
chỉ tạt qua để trò chuyện dăm ba câu. Dạo trước, chị còn đem đến cho
chúng tôi hộp trái cây khô thập cẩm chị mua làm quà từ Đài Loan.

"Chị cũng chúc chú một năm mới vui vẻ! Năm nay có gì giúp đỡ chị

nhé!" Nói dứt lời, chị bắt tay tôi, lắc lên lắc xuống loạn xạ. "May quá là
may! Chị đang tính đi Kita-Kamakura để đến Biblia đây! Hôm nay tiệm
sách có làm việc không chú?"

"Xin lỗi chị, bọn em nghỉ đến hết hôm nay ạ."

Chúng tôi mở cửa đến giao thừa và nghỉ hết mùng 4 tháng Giêng.

Nhiều tiệm vẫn tiếp tục buôn bán bình thường vào dịp năm mới, nhưng
Biblia đã có thông lệ như thế từ xưa đến nay.

"Hả! Thế à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.