SHIORIKO VÀ NHỮNG VỊ KHÁCH KÌ LẠ - Trang 113

ngay, vấn đề là ông Shida không muốn làm vậy.

"Như thế có ổn không?" Tôi ghé vào tai Shinokawa hỏi nhỏ. Tất nhiên

tôi không nghi ngờ khả năng phán đoán cùa cô, chỉ không biết liệu cô có
thuyết phục được Kosuga Nao hay không. Dù vậy, Shinokawa vẫn gật đầu.

"Ổn mà."

Rồi, cô nhắm mắt lại, bắt đầu kể bằng chất giọng êm ái, "Hôm đó, em

đã tự tay làm bánh để tặng cho cậu bạn Nishino cùng lớp nhân dịp sinh nhật
cùa cậu ta. Cần dùng túi giữ lạnh, có bị rơi cũng không sao thì chắc đó là
bánh mứt nhỉ? Bọc nó lại cẩn thận, trang trí bằng dây ruy băng màu hồng
và cho vào túi giấy xong, em ra khỏi nhà và đi đến bến xe buýt, bởi em biết
rằng Nishino sẽ chờ xe ở đấy sau giờ sinh hoạt câu lạc bộ. Tới đây có gì
không đúng không?"

Tôi nhìn sang thì thấy Kosuga Nao đã há hốc mồm vì kinh ngạc tự bao

giờ. Chắc là Shinokawa nói đúng hết rồi.

"Đến trước cổng chùa, em xô phải chiếc xe đạp và làm rơi túi giấy.

Bánh không sao nhưng giấy bọc bên ngoài thì có, nhỉ? Hẳn đó là ruy băng
trang trí dùng để kết hoa giả chẳng hạn, và bông hoa đã bị rơi ra, phải thế
không? Để đính nó lại thì em cần một đoạn dây."

"Ơ? Dây á?"

Tôi buột miệng xen ngang. Shinokawa mở mắt, rút một cuốn từ chồng

sách cạnh giường. Đó là Thánh địa tội ác của Faulkner do Shincho Bunko
phát hành. Cô giở đến khoảng giữa cuốn sách, cầm sợi dây màu hồng để
đánh dấu trang lên.

"A!" Tôi kêu lên. Hóa ra là vậy à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.