SHIORIKO VÀ NHỮNG VỊ KHÁCH KÌ LẠ - Trang 219

cách chi tiết, vừa an tâm vì không còn phải lo lắng bí mật của bà ngoại sẽ bị
đưa ra ánh sáng nữa.

"Ông anh là người thế nào?"

"Ông tôi cao lắm. Cậu mà nhìn ảnh thì sẽ thấy tôi giống ông hồi trẻ.

Ông tốt bụng, lại hay quan tâm tới mọi người nên quan hệ xã hội khá rộng.
Trong số bạn bè của ông thậm chí có cả diễn viên và đạo diễn nữa đấy. Họ
hay đi ăn cùng nhau... Mà, ở Ofuna có một trường quay đúng không nhỉ?"

Tôi gật đầu, cố gắng không để cảm xúc bộc lộ ra ngoài. Tôi nghĩ mình

đã đoán được họ quen nhau như thế nào rồi.

"Có điều, lúc công ty nhà tôi bắt đầu xuống dốc và không còn tiền thì

đám bạn bè ấy lại dần xa lánh ông. Khi tôi chào đời thì gia đình chỉ còn tài
sản duy nhất là căn nhà. Cha mẹ tôi đã quần quật làm việc với mong muốn
vớt vát phần nào cơ nghiệp, nên tôi là do một tay ông nội nuôi lớn. Hầu
như lúc nào cũng chỉ có ông ở nhà với tôi mà thôi. Ông yêu thương tôi,
luôn quan tâm chăm sóc tôi, còn thường xuyên kể chuyện về sách cũ cho
tôi nghe nữa. Ông tôi hồi trẻ là một nhà sưu tập sách nên cũng chính ông đã
dạy tôi những kiến thức liên quan tới sách cũ. Tuy nhiên khi ấy, trong nhà
chúng tôi chẳng còn một cuốn sách nào bởi đã bị bán đi hết cả rồi. Tôi bắt
đầu yêu thích sách cũ từ đó. Ngày còn bé, tôi chỉ biết về sách qua các câu
chuyện ông kể chứ chưa được đọc bao giờ. Tôi chính là một đứa trẻ như
thế, muốn đọc sách nhưng lại không thể đọc..." 

Một cảm xúc vô cùng khó tả dâng lên trong tôi. Nhận ra những điểm

tương đồng trong thời thơ ấu của cả hai, tôi bỗng chốc nảy sinh cảm giác
thân thiết hơn với anh ta.

"Tôi cho cậu biết chuyện này. Trước giờ tôi chưa từng nói với ai đâu."

Tanaka hào hứng rướn người về phía trước và áp tay lên tấm chắn

trong suốt. Anh cảnh sát đứng giám sát chúng tôi khẽ nhíu mày, nhưng cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.