SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1015

"Iyé! wakari masu ka?"
Blackthorne vội vã bước đến giữa hai người.
"Hey, Rodrigues, thì đã làm sao nào, neh? Cứ để cho Yoshinaka-san giữ

chúng. Nó không liên quan gì đến cậu và tớ cả. Chỉ bởi vì có phu nhân Toda
Mariko Sama. Bà ấy ở đây. Cậu biết họ xúc động thế nào về vũ khí gần các
Daimyo hoặc các phu nhân của họ. Chúng ta sẽ tranh luận suốt đêm. Cậu
biết họ thế nào rồi đó, neh? Có gì khác đâu?"

Anh chàng Portugal cố mỉm một nụ cười.
"Rồi. Tại sao lại không? Hia. Shigato go nai Samurai Sama. So desu!"
(Người Portugal nói sai tiếng Nhật. Đáng lý nói: Hai.Shigata ga nai.)
Anh ta cúi chào như một triều thần, không chút thành thực, cởi thanh

trường kiếm và cả bao khỏi móc, lấy khẩu súng ra nộp. Yoshinaka-san ra
hiệu cho một Samurai, người này cầm lấy vũ khí và chạy một mạch ra cổng,
anh ta để vũ khí xuống đó và đứng gác. Rodrigues bắt đầu trèo lên bậc
thang, nhưng Yoshinaka lại lịch sự nhưng kiên quyết yêu cầu anh ta dừng
lại. Những Samurai khác tiến lên và lục soát anh ta. Giận dữ, Rodrigues
nhảy lùi lại.

"Iyé! Kinjiru, lạy Chúa! Làm cái…"
Các Samurai nằm đè lên, ghìm cánh tay anh ta thật chặt, lục soát khắp

người anh ta. Họ tìm thấy hai con dao ở đầu ủng của anh ta, một lưỡi khác
cặp ở cánh tay trái, hai khẩu súng nhỏ - một giấu ở trong lót áo, một dưới áo
sơmi - và một ve đựng rượu.

Blackthorne xem xét những khẩu súng. Cả hai đều nạp đạn.
"Khẩu kia cũng nạp đạn chứ?"
"Có. Tất nhiên. Mảnh đất này là thù nghịch, cậu không để ý điều đó sao,

Ingeles? Bảo chúng nó buông tớ ra!"

"Đây không phải là cung cách thông thường để đến thăm một người bạn

ban đêm. Neh?"

"Tớ đã nói với cậu là mảnh đất này đầy thù địch. Tớ luôn luôn vũ trang

như thế này. Bình thường cậu cũng chẳng thế sao? Đức Mẹ đồng trinh, hãy
bảo lũ con hoang này buông tớ ra."

"Có phải thế là hết không? Tất cả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.