SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1026

tư của anh, nhìn thấy các thế hệ của mình nối tiếp nhau cho đến ngày tận
thế. Nếu anh làm như vậy, Anjin-san, chẳng bao lâu anh sẽ chỉ ngửi thấy
mùi vị dễ thương của cuộc đời. Nó đòi hỏi thực tập... nhưng anh đã trở nên
rất Nhật rồi, phải không?"

"Ôi, cám ơn, quý bà của tôi! Nhưng tôi phải thú thực tôi đã bắt đầu thích

lúa. Đúng. Anh chắc chắn thích nó hơn khoai tây và em có biết một điều
nữa không. Anh không thèm thịt nhiều như trước đây nữa. Điều ấy có lạ
không? Anh cũng không đói như trước nữa."

"Em thì lại đói hơn bao giờ hết."
"A, anh đang nói về thức ăn."
"A, em cũng..."
Ba ngày sau khi đi khỏi đèo Hakoné , nàng thấy tháng, nàng yêu cầu anh

ngủ với một người hầu gái của quán.

"Như vậy là khôn ngoan, Anjin-san."
"Anh không thích thế, xin lỗi."
"Xin anh, em yêu cầu anh như thế. Đó là một sự bảo vệ. Một sự giữ gìn."
"Em đã yêu cầu thì được. Nhưng ngày mai chứ không tối nay. Tối nay

chúng ta hãy ngủ yên ổn."

Phải rồi, Mariko nghĩ, đêm đó chúng ta ngủ yên ổn, bình minh hôm sau

đẹp quá, ta rời hơi ấm của chàng ra ngồi hàng hiên cùng với Chimoko,
ngắm nhìn sự ra đi của một ngày mới.

"A, xin chào, phu nhân Toda." Gyoko đã đứng ở cửa vườn cúi chào.
"Buổi sáng tuyệt vời, thưa phu nhân?"
"Vâng, đẹp quá."
"Xin làm phiền bà một chút, tôi có thể nói chuyện riêng với bà? Chuyện

công việc."

"Tất nhiên." Mariko đã đi xuống hàng hiên, nàng không muốn làm phiền

giấc ngủ của Anjin-san. Nàng bảoChimoko pha trà, trải mền trên cỏ gần
thác nước nhỏ.

Khi đã đủ nghi thức để có thể bắt đầu câu chuyện và khi họ chỉ còn lại

một mình. Gyoko nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.