SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1049

"Phải. Tạm biệt, Anjin-san. Ngày mai ta sẽ gặp ông."
"Thưa Chúa công, xin ngài tha thứ, tôi cung kính hỏi xin Ngài ba điều có

được không ạ?"

"Điều gì?"
"Thứ nhất: Tôi có thể thăm thủy thủ đoàn của tôi? Ngắn thôi, neh? Xin

Ngài."

Toranaga đồng ý và ra mệnh lệnh ngắn cho một Samurai hướng dẫn

Blackthorne.

"Hãy đem theo một đội gác mười người. Hãy đưa Anjin-san tới đó, và đưa

ông ấy trở về lâu đài."

"Thưa Chúa công, vâng."
"Thế nào nữa. Anjin-san?"
"Có thể cho tôi nói riêng? Một tý. Xin tha thứ cho sự thô lỗ của tôi."

Blackthorne cố gắng không lộ vẻ lo ngại khi Toranaga hỏi Mariko là
chuyện gì. Nàng trả lời thành thật, nàng chỉ biết Anjin-san có điều gì riêng
tư để nói, nhưng nàng đã không hỏi anh là cái gì.

"Em có chắc rằng hỏi xin Người như vậy không sao chứ, Mariko-san?"

Blackthorne đã hỏi khi họ bắt đầu trèo lên bậc thang.

"Ồ được chứ. Miễn là anh hãy đợi cho đến khi Người xong việc đã.

Nhưng anh phải biết chắc những điều mình sẽ nói. Anjin-san. Người...
Người không kiên nhẫn như bình thường đâu." Nàng đã không hỏi anh
muốn hỏi gì và anh thì không tình nguyện kể điều gì hết.

"Được lắm, Anjin-san", Toranaga nói.
"Làm ơn hãy đợi ở bên ngoài, Mariko-san." Nàng cúi chào và lui ra.
"Gì vậy?"
"Xin tha lỗi, nghe thấy Chúa Harima của Nagasaki bây giờ là thù."
Toranaga giật mình bởi vì ông mới chỉ nghe Harima công khai kết liên với

Ishido khi chính ông tới Yedo.

"Ông được tin ấy ở đâu?"
"Xin lỗi ngài?"
Toranaga nhắc lại câu hỏi, chậm hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.