SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1069

"Đến ngày hôm sau, anh hoa tiêu ạ, họ bảo chúng tớ rời khỏi ngôi nhà đó

đến ở một nhà khác tại khu vực bến tàu. Cũng tồi tệ như thế thôi . Thế rồi
vài tuần lễ sau, Johan mò mẫm tới nơi này. Anh ta là người duy nhất trong
bọn tớ được phép tới đây, lúc đó là vì chiếc tàu. Họ dẫn anh ta đến đây vào
ban ngày, rồi chiều lại trả về. Anh ta đi ra ngoài câu cá, chúng tớ ở chỉ cách
khu vực đó có vài trăm thước thôi mà, về phía trên suối... Johan, anh kể cái
đó thì tốt hơn."

Blackthorne thấy ngứa ở chỗ chân để trần, anh gãi nhưng không để ý đến.

Nhưng cái ngứa càng dữ dội. Anh trông thấy vết rận cắn nổi sần lên trong
khi Vinck tiếp tục kể hãnh diện.

"Đúng như Bacut nói đấy, hoa tiêu ạ. Tôi có hỏi Sato Sama là chúng tôi có

thể đi lại được không, hắn nói được, tại sao không. Họ thường cho tôi mượn
chiếc thuyền nhỏ để đi câu cá giết thời gian. Chính cái mũi của tôi đã dẫn
tôi đến nơi này, anh hoa tiêu ạ Cái mũi già nua của tôi đã dẫn đến đây: có
máu mà!"

Blackthorne nói:
"Một cái lò sát sinh! Một cái lò sát sinh và thuộc da! Đó là..." Anh dừng

lại, bỏ lửng.

"Cái gì cơ? Có điều gì vậy?"
"Đây là làng của người eta à? Lạy Chúa, dân ở đây là eta à?"
"Có gì sai quấy với những dân eta?" Van Nekk hỏi.
"Đúng đấy, họ là dân eta."
Blackthorne xua đám muỗi đang bu đầy bầu không khí, da anh sởn lên.
"Những con vật hút máu đáng nguyền rủa này, chúng thật là hôi, đúng

không? Ở đây có nhà thuộc da, đúng không?"

"Đúng. Cách đây vài phố. Sao cơ?"
"Chẳng sao cả. Lúc nãy tôi không ngửi thấy gì.Thế thôi."
"Thế còn dân eta thì sao?"
"Tôi... tôi cũng không hiểu nữa, thật là ngốc nghếch cho tôi. Nếu tôi được

trông thấy một trong số những người tôi biết qua kiểu để tóc ngắn của họ.
Còn qua đàn bà thì các bạn chằng bao giờ biết được đâu. Thôi, xin lỗi. Tiếp
tục câu chuyện đi, Vinck..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.