SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1080

Nàng nói ra vài từ khác và anh bảo cho nàng biết từ tiếng Anh, tiếng Latin

hay tiếng Portugal, lần nào cũng hiểu được từ mà nàng chọn và lần nào
cũng tìm được nghĩa, từ nào cũng có trong cuốn tự điển.

Anh tìm một từ rồi nói
"Majutsu desu, neh?" Đúng là ảo thuật phải không?
"Vâng, đúng ạ, thưa Anjin-san, Cuốn sách thật kỳ diệu." Nàng nhấp chén

trà.

"Thế là bây giờ em nói chuyện với ông được rồi. Nói chuyện thực sự được

rồi."

"Ít thôi. Chỉ nói từ từ thôi, hiểu không?"
"Vâng. Hãy chịu khó kiên nhẫn với em. Xin ông tha lỗi cho em."
Tiếng chuông to trên tháp canh đổ hồi báo giờ Mùi và các đền chùa ở

Yedo âm vang lên việc báo đổi giờ.

"Anh phải đi đây. Đến chỗ Đại nhân Toranaga." Anh nhét cuốn tự điển

vào ống tay áo.

"Nếu được, em sẽ đợi ở đây."
"Tại đâu được?"
Nàng lấy tay chỉ."Ở kia kìa, buồng em ở ngay bên cạnh. Xin tha lỗi cho

em vì sự đường đột này..."

"Chậm thôi. Nói chậm thôi. Nói đơn giản thôi!"
Nàng nhắc lại chậm hơn và phân trần xin lỗi nhiều hơn.
"Tốt." Anh nói.
"Tốt. Anh sẽ lại gặp em sau."
Nàng định đứng dậy nhưng anh lắc đầu rồi bước ra ngoài sân. Lúc này trời

nhiều mây, không khí oi bức. Các vệ binh đang đợi anh. Chẳng mấy chốc
anh đã đi đến ngọn tháp phía trước dinh. Mariko đã ở đó, trông mảnh mai
thanh thoát hơn bao giờ hết, khuôn mặt nàng trắng bệch như thạch cao dưới
chiếc dù màu vàng úa. Nàng mặc áo nâu xám, viền xanh lục.

"Ohayo, Anjin-san. Ikaga desu ka?" Nàng hỏi và chào theo đúng nghi

thức.

Anh bảo với nàng, anh khỏe và sung sướng được tiếp tục thói quen nói với

nhau bằng tiếng Nhật cho tới khi nào không thể gắng gượng được nữa thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.