SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1086

"Thưa ngài không. Nếu ngài cho phép tôi được rờikhỏi đây lập tức để tới

Osaka."

"Bà sẽ rời khỏi đây khi có lệnh, nhưng không được đi trước đó. Sự phản

bội giống như một con vật nổi điên, bất kỳ nơi nào mà nó xuất hiện."

Nàng cúi đầu như chịu trận roi quất phát ra từ giọng nói của ông.
"Đúng vậy, thưa Đại nhân. Mong Đại nhân hãy tha thứ cho tôi. Đó chính

là lỗi của tôi."

Ông cầm lấy quả chuông rung lên. Cánh cửa mở ra. Naga xuất hiện:
"Dạ, thưa Đại nhân?"
"Lệnh cho Chúa Sudara tới đây ngay cùng với phu nhân Genjiko."
"Thưa Đại nhân, xin tuân lệnh." Naga quay người ra đi.
"Đợi đã! Sau đó triệu tập Hội đồng của ta, Yabu và tất cả tất cả các lão

tướng.... Họ phải có mặt đúng nửa đêm tại đây. Lau sạch sàn trong phòng
này. Điều động toàn bộ vệ binh! Nhà ngươi quay trở lại cùng với Sudara!"

"Thưa Đại nhân, xin tuân lệnh." Mặt trắng nhợt ra, Naga khép cánh cửa

sau khi đi khỏi.

Toranaga nghe thấy những tiếng chân người chạy xuống thang ồn ào. Ông

tiến lại phía cửa ra vào, mở mạnh cửa ra. Hành lang không một bóng người.
Ông dập mạnh cửa rồi cài then. Ông cầm lấy một cái chuông khác rung lên.
Cánh cửa bên trong căn phòng mở ra. Cánh cửa này khó lòng nhận ra được
vì nó được ốp rất khéo vào vách gỗ. Một người đàn bà trạc tuổi trung niên,
dáng cục mịch hiện ra. Bà mặc bộ quần áo của ni cô có mũ

trùm đầu.
"Dạ, thưa đại Chúa công?"
"Bà làm ơn mang trà ra đây, Chanô chan", ông nói. Cửa đóng lại. Mắt

Toranaga lại hướng về phía Mariko.

"Như thế bà cho rằng hắn là người trung thành?"
"Tôi biết thế, thưa Đại nhân. Mong Đại nhân tha thứ, đó là do lỗi của tôi,

chứ không phải tại phu quân tôi", nàng nói, vẻ tuyệt vọng.

"Tôi đã chọc giận ông ấy."
"Đúng. Bà đã làm như thế. Thật ghê tởm, thật kinh khủng! Thật không thể

tha thứ được!" Toranaga cầm chiếc khăn tay bằng giấy lên lau lông mày và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.