SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 11

Anh nhìn thấy đôi ủng của mình đặt ở cuối bậc thềm. Trước khi anh kịp

cầm nó lên, người đàn bà đứng tuổi đã quỳ xuống, trước sự bối rối của anh,
giúp anh đi giày.

"Cám ơn", anh nói. Anh suy nghĩ một lúc rồi chỉ vào mình :
"Blackthorne" , anh nói thong thả,
"Blackthorne." Rồi anh chỉ vào bà ta :
"Tên bà là gì?"
Bà ta nhìn anh không hiểu.
"Blackthorne"
Anh nhắc lại một cách cẩn thận, chỉ vào mình rồi lại chỉ vào bà ta.
"Tên bà là gì?"
Bà ta chau mày, rồi chợt hiểu, bà ta chỉ vào người và nói :
"Onna! Oana!"
"Onna!" anh nhắc lại, tự hào về mình cũng như bà ta tự hào về mình.
"Onna."
Bà ta gật đầu sung sướng:
"Onna!."
Khu vườn không giống bất cứ một cái gì anh đã từng nhìn thấy: một thác

nước nhỏ, một dòng suối, một cây cầu nhỏ, một lối đi rải sỏi tỉa tót, đá hoa
và những bụi cây. Nó sạch sẽ quá, anh nghĩ thế. Sạch sẽ quá.

"Không thể tin được.", anh nói.
"Ko…tin…da…?" Bà ta ướm lại.
"Không có gì", anh nói. Rồi không biết làm gì nữa anh ra hiệu để bà ta đi.

Ngoan ngoãn, bà ta cúi chào lễ phép và bước đi.

Blackthorne ngồi trong ánh nắng ấm áp, tựa mình vào một chiếc cột. Cảm

thấy mình còn rất yếu , anh ngắm nhìn ông già rẫy cỏ trong khu vườn đã
sạch. Không hiểu những người khác ở đâu? Hạm trưởng còn sống không?
Mình ngủ bao nhiêu ngày? Mình nhớ mình đã thức dậy, ăn và ngủ lại, ăn
không được thoải mái như trong những giấc mơ.

Trẻ con líu ríu đuổi nhau chạy qua. Anh thấy lúng túng thay cho chúng vì

sự trần truồng của người làm vườn, bởi khi ông ta nghiêng người hoặc cúi
xuống thì người ta nhìn thấy tất cả. Anh ngạc nhiên khi thấy lũ trẻ tỏ ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.