SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1132

"Vâng, đúng vậy, thưa bà, tôi thành thật xin lỗi, Mariko-san." Cha Alvito

quay đi và nhìn vào chiếc kiệu có màn che đang tiến qua rào chắn, cờ hiệu
của Toranaga bay phấp phới, các Samurai mặc đồng phục đi trước đi sau và
bao quanh chiếc kiệu thành từng nhóm rải rác, nhiều màu sắc.

Chiếc kiệu dừng lại. Cửa màn mở. Yabu bước ra. Tất cả mọi người đều

giật thót mình. Tuy vậy họ vẫn cúi chào. Yabu chào lại một cách ngạo mạn.

"A, ông Anjin-san,
"Yabu nói,
"Ông khỏe không?"
"Cám ơn ông, tôi được khỏe, còn ông?"
"Tốt, cám ơn ông, Đại nhân Toranaga bị ốm. Đại nhân bảo tôi đi thay. Ông

có hiểu không?."

"Vâng. Có hiểu", Blackthorne trả lời, cố gắng giấu kín nỗi thất vọng vì

Toranaga không đến.

"Thật đáng tiếc là Đại nhân Toranaga lại bị ốm."
Yabu nhún vai, tỏ thái độ kính nể đối với Mariko, và giả tảng như không

nhìn thấy Alvito, rồi nhìn con tàu, suy nghĩ một lát. Yabu quay về phía
Blackthorne, nhếch mép cười.

"So desu, ông Anjin-san. Con tàu của ông thật khác so với lần cuối cùng

tôi thấy nó, neh? Đúng vậy, con tàu đã đổi khác, ông đã đổi khác, mọi thứ
đều đổi khác - cả cái thế giới của chúng ta cũng đổi khác. Neh?"

"Thật đáng tiếc, tôi không hiểu được, thưa ông. Mong ông tha lỗi vì ông

nói nhanh quá. Do tôi..." Blackthorne bắt đầu nói một câu chuẩn bị sẵn,
nhưng Yabu đã ngắt lại bằng một giọng ồm ồm:

"Mariko-san, bà làm ơn phiên dịch cho tôi."
Nàng làm theo lời Yabu.
Blackthorne gật đầu và nói chậm chạp:
"Vâng. Đổi khác thưa ông Yabu Sama."
"Phải, rất khác - ông không còn là một người rợ nữa mà là một Samurai,

cả con tàu của ông nữa, neh?"

Blackthorne nhìn vào nụ cười trên đôi môi dày của Yabu, cái dáng dấp

hiếu chiến của lão, và anh chợt hồi tưởng lại lúc ở Anjiro, nhớ lại lúc anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.