SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1139

"Có phải thế không, Uraga-san?" Yabu hỏi.
Uraga lắc đầu, giọng hắn lạnh lùng:
"Tôi không nghĩ như thế nữa, thưa Đại nhân."
"Ông hãy nói cho Anjin-san biết."
"Senhor Anjin-san", Uraga nói, giọng nặng nhưng từ ngữ Portugal hắn

dùng chính xác và hiểu được dễ dàng.

"Tôi không cho rằng cái thứ Thiên Chúa giáo này là cái khóa... xin lỗi,

chiếc chìa khóa để đi vào bất tử."

"Đúng", Blackthorne nói.
"Tôi đồng ý."
"Tốt", Yabu nói tiếp.
"Vậy là Đại nhân Toranaga tặng ông người Ronin này, Anjin-san. Ông ta

là người phản đạo nhưng dòng dõi Samurai. Tốt. Nếu ông nhận Uraga-san,
ông ta sẽ thề làm thư ký riêng, thông ngôn của ông và làm bất kỳ cái gì ông
yêu cầu. Ông sẽ phải cho ông ta kiếm. Còn gì nữa nhỉ, Uraga-san? Hãy nói
cho Anjin-san rõ."

"Senhor, xin ông hãy tha lỗi cho tôi. Trước hết..." Uraga bỏ mũ ra. Tóc

hắn bây giờ mọc lởm chởm, ngắn ngủn, mặt mũi cạo nhẵn nhụi theo kiểu
Samurai, nhưng chưa có đuôi sam.

"Trước hết, tôi lấy làm xấu hổ là tóc tôi chưa được tề chỉnh, không có đuôi

sam đúng như một Samurai. Nhưng tóc tôi rồi sẽ mọc, vả lại cũng không
phải vì thế mà tôi không là Samurai." Hắn lại đội mũ vào. Hắn nói với Yabu
những điều hắn đã nói, và những tên Ronin đứng gần đều chăm chú lắng
nghe hắn nói.

"Thứ hai, xin ông tha thứ cho tôi, tôi không sử dụng kiếm được... hay bất

cứ vũ khí nào khác. Tôi... tôi đã không được học phép sử dụng chúng.
Nhưng tôi sẽ luyện tập, xin ông hãy tin là tôi sẽ học được. Xin ông tha thứ
cho sự tủi thẹn này của tôi. Tôi xin thề sẽ tuyệt đối trung thành với ông và
cầu mong ông chấp nhận..." Mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt và trên lưng
hắn.

Blackthorne động lòng trắc ẩn, nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.