SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1186

lát. Fujiko đóng cánh shoji lại và chỉ còn lại hai người với nhau, biết rằng
Fujiko sẽ không quay lại và họ sẽ được yên ổn một thời gian ngắn. Họ yêu
nhau một cách vội vã và dữ dội. Rồi có tiếng người và tiếng chân, họ chỉ
vừa thì giờ lấy lại bề ngoài bình tĩnh trước khi Fujiko bước vào qua cửa
trong, ngồi với họ và Yabu rảo bước tới truyền lệnh của Toranaga phải bí
mật lên đường ngay lập tức...

"Yokohama, rồi dừng lại một thời gian ngắn ở Osaka, rồi lại tiếp tục đi

Nagasaki rồi trở lại Osaka và quay về đây, Anjin-san! Tôi đã cho người đi
gọi đám thủy thủ của ông để lên thuyền."

Người anh bừng bừng kích động trước thắng lợi trời cho này.
"Vâng, Yabu-san. Nhưng Mariko-san... Mariko-san cũng đi Osaka, neh?

Tốt hơn là nên đi với chúng tôi nhanh hơn, an toàn hơn, neh?"

"Không được, xin lỗi. Cần phải nhanh. Đi thôi! Thủy triều… hiểu không?"
"Thủy triều chứ, Anjin-san?"
"Hai, Yabu-san. Nhưng Mariko-san đi Osaka..."
"Xin lỗi, phu nhân có lệnh của phu nhân cũng như chúng tôi có lệnh của

chúng tôi. Mariko-san! Bà giải thích cho ông ấy. Bảo ông ấy nhanh lên!"

Yabu tỏ ra không lay chuyển, và đêm đã khuya, không thể nào đi gặp

Toranaga để đề nghị hủy bỏ lệnh được. Không còn thời gian hoặc giây phút
riêng tư nào để nói chuyện gì thêm được với Mariko hoặc Fujiko, ngoài cái
việc ngỏ lời trịnh trọng từ biệt. Nhưng rồi họ sẽ gặp nhau ở Osaka.

"Chóng thôi, Anjin-san", Mariko đã nói vậy.
"Lạy chúa, đừng để con mất nàng", Blackthorne nói. Mòng biển kêu

quang quác trên bờ biển, tiếng kêu của chúng càng tăng thêm tâm trạng cô
đơn của anh.

"Mất ai ạ, thưa Chúa công?"
Blackthorne trở về với thực tại. Anh trỏ chiếc tàu ở xa xa.
"Chúng tôi gọi các con tàu là : She (Nàng)..."
"Chúng tôi nghĩ về tàu, thuyền là giống cái, chứ không phải giống đực

wakari mensu ka?"

"Hai."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.