SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1222

chúng ta hơn."

Kiyama nói.
"Thưa Đại nhân, chưa hề bao giờ xảy ra một chuyện gian lận. Giá cả sòng

phẳng, buôn bán dễ dàng và có hiệu quả, và các cha nắm được người của
mình. Không có người man di phương Nam thì không có lụa, không có
buôn bán với Trung Hoa. Không có các cha, chúng ta có thể có nhiều
chuyện rắc rối. Rất nhiều chuyện rắc rối, xin lỗi. Xin Đại nhân thứ lỗi cho
tôi đã nêu ra vấn đề đó."

"A, Đại nhân Kiyama", phu nhân Ochiba nói:
"Tôi tin chắc rằng Đại nhân Ishido lấy làm vinh dự được Đại nhân phủ

chính cho, có phải thế không, Đại nhân? Hội đồng sẽ ra sao nếu không có
những lời khuyến nghị của Đại nhân Kiyama?"

"Tất nhiên ạ", Ishido nói.
Kiyama cúi chào một cách cứng nhắc, không phải không hài lòng. Ochiba

liếc nhìn chàng thanh niên và phe phẩy chiếc quạt.

"Saruji-san, thế nào? Cháu có muốn học tiếng man di không?"
Chàng trai đỏ mặt dưới cái nhìn soi mói của mọi người. Dáng người mảnh

dẻ, đẹp trai, cậu cố sức làm ra vẻ người lớn hơn cái tuổi gần mười lăm của
mình.

"Ồ, cháu hi vọng và sẽ không phải làm việc đó, thưa Ochiba Sama. Ồ,

không... nhưng nếu đó là lệnh thì cháu sẽ cố gắng. Vâng, cháu sẽ hết sức cố
gắng."

Mọi người cười sự ngây thơ thật thà của chàng trai. Mariko hãnh diện nói

bằng tiếng Nhật.

"Anjin-san, đây là con trai tôi, Saruji." Blackthorne đang tập trung nghe

họ trò chuyện, nhưng anh không hiểu biết hết vì họ nói nhanh quá và dùng
nhiều tiếng khó quá đối với anh. Nhưng anh đã nghe thấy

"Kiyama" và trong đầu anh nổi lên tiếng chuông báo động. Anh cúi chào

Saruji và được trịnh trọng đáp lễ lại.

"Một thanh niên rất đẹp, neh? Thật hạnh phúc có một người con trai như

thế này, thưa Mariko-san." Mắt anh liếc nhìn bàn tay phải của người con
trai. Bàn tay bị vẹo thành tật. Anh nhớ có lần Mariko đã nói với anh rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.