SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1306

"Vâng... vâng", nàng nói. Hai bàn tay nàng, như không còn chút sứt lực

nào, lần cởi nút sợi dây trắng. Chimiko bước tới cởi hộ nàng và gỡ bỏ chiếc
chăn trắng, rồi lùi lại ra khỏi ô vuông đỏ thắm. Mọi người chăm chú nhìn
Mariko, đợi xem nàng có bước đi nổi không.

Mariko đang cố mò mẫm đứng dậy. Không được. Nàng cố lần thứ hai. Lại

không được. Kiri bất giác định đi tới giúp nhưng Yabu lắc đầu và nói:

"Không, thưa phu nhân, đó là quyền riêng của Mariko-san", nên Kiri lại

ngồi xuống, hầu như nín thở.

Blackthorne đứng bền cạnh cổng vẫn còn choáng váng vì niềm sung

sướng mênh mông của anh khi thấy bản án tử hình của nàng bị hoãn và anh
nhớ lại tâm tư anh đã căng thẳng như thế nào vào cái đêm anh suýt nữa thì
seppuku, khi anh đứng dậy một mình và bước đi trở về nhà như một trang
nam tử, không có ai đỡ, rồi trở thành Samurai. Và anh chăm chú nhìn nàng,
căm ghét sự cần thiết phải tỏ ra dũng cảm, nhưng hiểu nó, thậm chí tôn
trọng nó.

Anh trông thấy hai bàn tay nàng lại đặt lên miếng vải đỏ thắm và nàng

chống tay đứng dậy. Lần này Mariko gắng gượng đứng được thẳng. Nàng
lảo đảo, suýt ngã, nhưng rồi chân nàng chuyển động và nàng từ từ, chập
choạng đi qua ô vuông đỏ thắm, lảo đảo tiến về phía cửa chính. Blackthorne
quyết định rằng nàng làm đến thế là đủ rồi và chịu đựng đủ rồi, đã chứng tỏ
đủ rồi, anh bước lại, ôm lấy nàng nhấc bổng lên trong tay vừa đúng lúc
nàng ngất xỉu.

Anh đứng đó trong giây lát, một mình giữa khoảng trống, kiêu hãnh là chỉ

có một mình và đã dám quyết định. Nàng nằm trên tay anh như một con
búp bê gẫy. Rồi anh bế nàng vào bên trong, không một ai nhúc nhích hoặc
cản đường anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.