SHOGUN TƯỚNG QUÂN - Trang 1349

toàn thành phố và các tàu bè trong cảng, chờ đợi đợt rung chuyển thật sự sẽ
tới.

Nhưng không có đợt động đất tiếp theo. Sự rung chuyển chấm dứt. Cuộc

sống trở lại. Niềm vui sướng thấy mình vẫn còn sống trào lên trong lòng họ
và tiếng cười của họ vang động khắp lâu đài. Ai cũng hình như đều biết
rằng lần này... giờ này, ngày này... cuộc tàn phá sẽ không xảy ra với họ.

"Shigata ga nai", Ishido nói, người vẫn còn co dúm.
"Neh?"
"Vâng." Ochiba hớn hở nói.
"Ta hãy biểu quyết đi", Ishido nói khoan khoái, thấy mình sống.
"Tôi tán thành chiến tranh!"
"Tôi tán thành!"
"Tôi tán thành!"
"Tôi tán thành!"
"Tôi tán thành!"
*
* *
Khi Blackthorne tỉnh lại, anh biết rằng Mariko đã chết, biết nàng đã chết

như thế nào và tại sao. Anh nằm trên đệm. Có bọn Áo Xám canh gác, bên
trên là trần nhà với những rui kèo, ánh nắng rực rỡ làm anh lóa mắt, và sự
im lặng thật kỳ quặc. Một thầy thuốc đang khám cho anh. Nỗi lo sợ đầu tiên
trong tất cả những nỗi lo sợ lớn của anh đã tiêu tan.

Ta nhìn được?
Ông thầy thuốc mỉm cười và nói cái gì đó nhưng Blackthorne không nghe

thấy. Anh định ngồi dậy nhưng trong tai anh nhói lên một cơn đau dữ dội.
Mùi thuốc nổ cay xè vẫn còn bám trong miệng anh và toàn thân anh đau ê
ẩm.

Được một lúc, anh lại ngất, rồi cảm thấy có những bàn tay dịu dàng nâng

đầu anh lên. Đặt một cái chén vào môi anh và hương vị trà ướp hoa nhài
vừa ngọt vừa chát đã làm anh mất đi cái mùi vị của thuốc súng. Anh cố
gắng mở mắt. Ông thầy thuốc lại nói cái gì đó và anh lại không nghe thấy gì
hết và nỗi kinh hoàng như lớn lên trong lòng anh, nhưng anh chặn nó lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.